Wednesday, February 3, 2010

Thơ nhà giồng được


CON QUÁI, VỢ HIỀN

Bọn quái trong nhà
Bỗng nhiên đến ở với ta
Vài năm tăng lượng đến ba bốn lần
Họp thành một lũ lần khân
Thích ăn thích đú là vần ta ra.

Vần ta ra, chúng la chúng hét
Nầu bố ơi con ghét mẹ rồi
Chỉ thích chơi với bố thôi
Nếu mà từ chối, bố xơi một đòn

Tổ sư bố thằng con đáng ghét
Mấy tuổi mà láo toét với ta
Nếu còn tiếp tục kêu la
Ta liền sẽ uýnh chết cha nhà mầy

Ngay lúc đó đằng đằng một mụ
Từ đàng xa ngó lũ bọn ta
Nét mặt suy nghĩ sâu xa
Chắc đang tính kế đánh ba chưởng liền

Mồm nheo nhẻo, anh chơi với nó
Cho em còn dọn xó bếp này
(Không đồng ý sẽ biết tay
bà đây có cái chổi bay lông gà)

Nhân đà đó thằng con tấn tới
Túm thắt lưng, bắt được bố rồi
Bố ơi quỳ xuống bố ơi
Bố ơi quỳ xuống con chơi cưỡi bò

Mịa, thực là thằng con bố láo
Miệng ào ào bão cấp mười ba
Bàn tay bé bỏng như hoa
Sức kéo thì mạnh như là xe ben

Cũng đành tư thế đã quen
Cũng đành chuyển thể từ men (1) thành bò
Thằng cu con cười như ngô nở
Tiếng ròn tan, tưởng vỡ cả nhà

Nó nghĩ bố khỏe nhất nhà
Cõng con mà chạy như là điền kinh
Biết đâu có mụ coi khinh
Khỏe thế chứ nữa là đinh với bà.

Chuyện như thế của nhà trồng được
Biết làm sao kể lại làm sao
Nội dung thì quá tầm phào
Nghe xong thì chớ bổ nhào vầu khen.


(1) men: là man trong tiếng Ăng-lê, tức là đờn ông. Từ điển bẩu thế chứ biết đâu.

YF&S @2010-feb


----------------o0o----------------
T-sư-b thói Cốpbết Hồnnhiên 
----------------o0o----------------
240x320 Java PhoneAHTTCSLESLLai lángNgẫnTrích rút

No comments:

Post a Comment