Tuesday, January 18, 2011

Nhục Bồ Đoàn 68 (#12.2): Khấu đầu được Hương Vân - Giấm chua thành bà mối (hết hồi)

HỒI 12 (tiếp theo)



Hình minh họa: Thần Đề, Thần Lô; Nguồn Somewhere Internet;

Đêm khuya ngồi thức một mình
Thu dọn mấy thứ linh tinh gọn gàng
Mở cửa chân bước nhẹ nhàng
Ra sân rùi tiến gần hàng dậu thưa
Rõ ràng bản lĩnh chẳng vừa
Dậm chân một cái nhảy bừa là qua
Lần mò tới trước hiên nhà
Cửa buồng là chỗ nàng ta khép hờ
Sinh hơi có chút bất ngờ
Thì ra nàng vẫn thức chờ mình đây
Thở sâu lồng ngực căng đầy
Chỉnh chang tư thế ta đây bước vào

Hương Vân nằm tựa gối cao
Chân co chân duỗi thanh tao thoát trần
Một tấm chăn mỏng phủ thân
Ai hay nàng có cởi trần hay không
Rằng khuya lén nhập khuê phòng
Con người bạc bẽo còn mong muốn gì
Sinh ta lộ vẻ kinh nghi
Em ơi anh đã làm chi bạc tình
Ngón tay trỏ thẳng vào Sinh
Em đây biết hết sự tình mái hiên
Ba cô xinh đẹp như tiên
Anh trông thấy họ thì liền lạy ngay
Họ về nở mặt nở mày
Em thì chịu cảnh đắng cay thiệt thòi
Ngẫm câu chuyện đó mà coi
Chê em xấu xí lại đòi lưng thơm (6)
Cái đồ bắt cá bỏ nơm
Nói xong ánh mắt lườm lườm rất ghê

Sinh đà như tỉnh cơn mê
Đầu đuôi câu chuyện nàng chê mình tồi
Thái độ phân bậc phân ngôi
Làm nên nông nỗi phải ngồi phân bua
Nhẹ nhàng nói lẽ hơn thua
So đo sắc đẹp chẳng đùa được đâu
Rằng anh quân tử hảo cầu (7)
Với anh em đẹp hàng đầu chẳng sai
Thơm tho như nhụy hoa nhài
Đẹp như ánh nắng ban mai đầu ngày (8)
Với em một dạ đắm say
Xin em chứng giám lòng này của anh
Nói rồi quỳ sụp thật nhanh
Dập đầu mấy cái âm thanh bình bình

Cự vật từ nãy lặng thinh
Đến đây bỗng bất thình lình thẳng căng

Hương Vân khúc khích mà rằng
Thế này mới thực công bằng cho em
Còn chờ chi nữa cho thèm
Lên đây anh để em xem thế nào
Sinh ta tỏ vẻ anh hào
Cởi quần cởi áo chui vào trong chăn
Động đào một chỏm lông quăn
Hạ thể chào khách nó oằn cả lên
Hương Vân bật nhẹ tiếng rên
Chàng Sinh lựa thế nằm trên hãm thành
Dồn dập một lúc thật nhanh
Sống lưng uốn lượn như cành cây cong (*)
Cự vật lấy vẻ thong dong
Ngựa quen đường cũ nên lòng thảnh thơi

Một chầu cọ xát tơi bời
Hương Vân bỗng thấy chật nơi cửa mình
Cự vật phồng nở phát kinh
Thịt da khít rịt sóng tình trơn tru
Mồm Sinh thở gió phù phù
Khác hẳn cái vẻ ôn nhu lúc đầu
Tha hồ rút cạn chọc sâu
Tung hoành ngang dọc biết đâu là bờ
Xuân cung một thoáng ngẩn ngơ
Động đào ấm áp mệt phờ chỏm lông
Thật là tinh lực hơn rồng
Ân ân ái ái bõ công đàn bà

Lúc sau giờ tí canh ba
Hương Vân xuất tiết tình ra bên ngoài
Hai chân buông xoãi cả hai
Thở ra mấy tiếng rất dài lấy hơi
Sinh trông cũng thật đã đời
Xuất tình vào tận cái nơi trong cùng
Cự vật co giật đùng đùng
Phun tung phun tóe một vùng thỏa thuê
Hai người mệt mỏi đê mê
Hành dâm sao nó lại phê thế này

Chàng Sinh duỗi thẳng chân tay
Ở đâu bỗng thoảng hương bay là là
Phập phồng cánh mũi hít hà
Mùi thơm quyến rủ như là xông hương
Mùi này đậm đặc trên giường
Hay mùi da thịt nàng Hương thoát trần
Thấy Sinh vẻ mặt tần ngần
Tay ôm đầu dúi sát gần nhũ hoa
Rõ ràng trong ngọc trắng ngà
Hương từ bầu nhũ tỏa ra thơm lừng
Mũi kia như chẳng muốn dừng
Hít lui hít tới tận từng chân lông

Vân hỏi sót chỗ nào không
Mùi hương vẫn cứ nồng nồng thơm tho
Sinh ta lấy mũi mà đo (9)
Rúc xuống hạ thể để dò nguồn cơn
Động đào khóe mép nhờn nhờn
Mùi hương ở đó đậm hơn cả người
Bèn thè cái lưỡi mà bươi
Lách sang liếm lại, Vân cười rung rinh
Thò tay xuống dưới cửa mình
Càng đẩy càng để cho Sinh tiến vào
Lưỡi kia thấu tỏ động đào
Ngoáy lên ngoáy xuống lại trào nước ra
Người kia đờ đẫn mặt hoa
Hai tay cuống quít mà xoa vò đầu
Lưỡi kia ngoáy một lúc lâu
Miệng xinh thốt tiếng kêu cầu mới thôi

Lại lên hôn hít một hồi
Đôi môi lại gắn đôi môi đậm đà
Rùi nàng nói giọng thiết tha
Anh ơi anh đã chiếm hoa đoạt người
Yêu em đến thế mà thôi
Em nay nguyện hiến cả đời cho anh
Trời cao chứng giám lòng thành
Mối tình son sắt xin anh cùng thề
Mắt trao ánh mắt si mê
Hai bên sụp lạy thần Đề thần Lô (10)
Kệ cho thân thể lõa lồ
Kệ cho vài thứ nhấp nhô gợi tình
Đúng là duyên nợ ba sinh
Đúng là trời buộc chúng mình với nhau

Dao đâm vào thịt thì đau
Thịt đâm vào thịt nhớ nhau trọn đời (11)
Quý độc giả đáng yêu ơi
Hãy luôn ghi nhớ những lời mộng mơ

Chú giải:

(6) Mượn câu 'Tiền ít đòi hít l... thơm' của Bần Nông. Bần Nông hay nói câu này khi bán hàng.

(7) [Quan quan thư cưu
Tại hà chi châu
Yểu điệu thục nữ
Quân tử hảo cầu]
Mượn câu thơ cổ trong Kinh Thi, được biên tập bởi Khổng Tử, một trí thức gộc thời xưa.
Ý rằng: Hương Vân là gái đoan trang, chàng Sinh mong muốn cùng nàng sánh đôi.

(8) [Răng không, cô gái trên sông
Ngày mai cô sẽ từ trong ra ngoài
Thơm như hương nhụy hoa lài
Trong như nước suối ban mai giữa rừng]
Mượn ý thơ của Hữu Tố, thời trước khi theo Ông Cụ, trong tác phẩm 'Cô gái sông Hương', nói về đời kỹ nữ trên sông Hương xứ Huế. Giờ ở xứ ấy vẫn có chuyện như thế.

(*) Cảm phiền quý vị không kiểm duyệt từ 'lưng' trong câu này. Đa tạ.

(9) Mượn câu của Tiên Sinh. Chả là cơ quan có lệ cấm phụ nữ mặc jupe quá ngắn. Thế nào là ngắn? Câu hỏi này Tiên Sinh trả lời ngắn gọn: 'Lấy mũi mà đo'. Nay mượn dùng vào bài rất hợp.

(10) Thần Đề, Thần Lô: Tên hai vị thần trên trời, hàng xóm của Thần Nông, rất thiêng. Bần Nông rất sùng hai vị này, ngày ngày cúng dường, đêm đêm nguyện cầu.

(11) Câu nói của Bần Nông khi đã chán nhau đến tận cổ. Tui mượn dùng tạm.


(Hồi sau)
(Mục lục)
(Hồi trước)

----------o0o----------
Tộ-sư-bố thói Cốpbết Hồnnhiên
240x320 Java Phone, AHTT, CSL, ESL, Lai láng, Ngẫn, Trích rút, Nhục Bồ Đoàn 68
----------o0o----------

Sunday, January 16, 2011

Nhục Bồ Đoàn 68 (#12.1): Khấu đầu được Hương Vân - Giấm chua thành bà mối

HỒI 12
KHẤU ĐẦU ĐƯỢC HƯƠNG VÂN
GIẤM CHUA THÀNH BÀ MỐI



Hình minh họa: Thiếu nữ cầm quạt; Nguồn Somewhere Internet;

Một căn nhà gỗ ba gian
Trước sân vắt vẻo một hàng cau thưa
Trái nhà một bể nước mưa
Mấy cây chuối hột mọc bừa bờ ao (1)

Nơi đây một bậc anh hào
Ở cùng má thắm môi đào Diễm Phương
Mấy tháng trăng mật trên giường
Đơm hoa kết trái nàng đương có bầu
Đầu ti chuyển sắc sang nâu
Bụng hông đùi ngực bắt đầu rạn da
Cuộc vui đuổi bướm hái hoa
Mỗi hôm mỗi bớt dần dà nghỉ luôn
Chia chăn gối ngủ riêng buồng
Chờ ngày sinh nở con vuông mẹ tròn

Chàng Sinh thì vẫn còn son
Cự vật thì vẫn say đòn nhị hoa
Ăn chay thiếu vị đàn bà
Cả người ủ rũ như gà mắc toi (2)
Cự vật cứ ngỏng lên đòi
Ông ơi ông hãy nhét tôi vào lưng

Trong cái khó ló cái khôn
Mở rương lấy mấy thứ tồn đã lâu
Một cây quạt giấy phai màu
Một cuốn sổ nhỏ bị nhàu mấy trang
Cười to như bắt được vàng
Chính đây dấu vết một nàng cực xinh
Miếu kia nàng đã cười tình
Chia tay nàng đã tặng mình quạt đây
Sổ ghi địa chỉ mở ngay
Rùi đi dò hỏi chỗ này ở đâu
Thật là ứng nguyện sở cầu
Nàng nay hiện ở làm dâu cạnh nhà
Cách Sinh đúng một dậu hoa
Tên cha mẹ đặt gọi là Hương Vân
Một trang tài sắc vẹn phần
Không may chịu cảnh giai nhân xa chồng (3)

Sinh ta thích dựng cả lông
Cơ hội nó đến thật không thể ngờ
Thánh nhân đãi kẻ khù khờ
Nghĩ mưu tính kế rùi chờ ra tay

Chiều hè nắng quải lắt lay
Cầm quạt ra đứng cạnh ngay hàng rào
Rẽ tay nghển cổ trông vào
Bên kia có cảnh làm nao lòng người
Một cô gái trẻ xinh tươi
Hai mông trắng hếu đương ngồi ị bô
Trông nghiêng một quả trán dô
Mặt kia chính của cái cô cười tình
Người xinh rặn ỉa cũng xinh
Mông tròn cái tỉnh tình tinh cũng tròn
Đúng là mình vẫn còn son
Càng nhìn càng ngắm càng ngon đã đời

Há mồm hít mạnh một hơi
Mượn thơ trên quạt hát lời trái tim
'Em yêu chim, em mến chim' (4)
Lời ca rên rỉ biết tìm em đâu
Hát xong giả giọng rầu rầu
Quạt ơi, ta đã mang sầu tương tư
Quạt ơi, ta héo từ từ
Quạt ơi, ta sống mà như chết rồi
Nói xong hỷ mũi một hồi
Cái chuyện thả thính mắc mồi đã xong

Đợi chờ lửa đốt trong lòng
Phao kia nó nháy trong vòng một giây
Chủ nhân cái quạt ở đây
Ai kia lấy trộm còn gây sự à
Chỗ nơi khe hở dậu hoa
Hương Vân đang đứng dẩu loa bĩu mồm
Mắt nhìn như nắng chiều hôm
Sinh ta sung sướng nhảy chồm vào ngay
Mặt sát mặt, tay cầm tay
Môi kia dính với môi này đam mê
Lại còn cháo lưỡi chán chê
Hương Vân nhẹ rút tay về thế thui
Dạ Sinh cất giọng bùi ngùi
Em ơi, gặp lại mừng vui vô vàn
Từ khi diện kiến dung nhan
Miếu Trương Tiên đó đã mang nặng tình
Cũng là duyên nợ ba sinh (5)
Em ơi trời buộc chúng mình với nhau

Thuộc bài nói cứ làu làu
Mắt Vân liếc liếc rùi chau đôi mày
Rằng tự hôm đó đến nay
Biết lòng biết dạ đổi thay thế nào
Hãy coi như giấc chiêm bao
Nụ hôn thay thế lời chào biệt ly
Xin đừng níu kéo làm gì
Nói xong ngoảnh mặt rùi đi vào nhà
Khi chân bước đã đủ xa
Vẳng nghe tiếng nấc rất là ỉ ôi

Sinh ta trong dạ rối bời
Ngón tay rờ rẫm cặp môi tần ngần
Đứng im tự vấn bản thân
Điều chi đã khiến Hương Vân giận hờn
Suy đi tính lại thiệt hơn
Tối nay sẽ biết nguồn cơn việc này
Nghĩ xong xiết chặt nắm tay
Đêm nay sẽ biết chuyện mày với ông

Cự vật tinh lực hơn rồng
Ngúc nga ngúc ngoắc tán đồng với Sinh

(còn tiếp)

Chú giải

(1) Cảnh nhà quê điển hình xứ ta: Chuối sau, cau trước, bể nước bên nhà.

(2) Toi: bệnh nan y của gia cầm. Gà thường mắc bệnh này nhất, khi bị thì xù lông đứng dúm lại một chỗ, dãi chảy đầy mỏ, mào tím, ị xoèn xoẹt, kêu eng éc, rùi chết. Nhân dân lấy hình tượng đó mà nói những câu 'chết toi', 'ủ rũ như gà toi', etc.

(3) Chồng Hương Vân đi làm nơi xa xa lắm, lâu lâu lắm mới về nhà.

(4) Nguyên văn bài thơ của Hương Vân đề trên quạt tặng Sinh. Lời trầm bổng du dương, ý thanh cao thoát tục, mà lại chân tình; các thiếu nữ đều tấm tắc khen, mê lắm; có tên thợ nhạc phổ thơ này thành bài hát 'Con chim non', cũng hay, mời quý vị tìm nghe.

(5) Duyên nợ ba sinh aka duyên tiền kiếp, hay gì? Sinh chỉ lẻo mép đưa gái vào giường.

(Hồi sau)
(Mục lục)
(Hồi trước)

----------o0o----------
Tộ-sư-bố thói Cốpbết Hồnnhiên
240x320 Java Phone, AHTT, CSL, ESL, Lai láng, Ngẫn, Trích rút, Nhục Bồ Đoàn 68
----------o0o----------

Monday, January 10, 2011

Nhục Bồ Đoàn 68 (#11.3): Ðạo chích phóng kim tiền - Trai gái thành chồng vợ (hết hồi)

HỒI 11 (tiếp theo và hết hồi)



Tình này đã vỡ; Nguồn Somewhere Internet;

Cỏ cây xanh mướt bờ đê
Côn Lôn mang lá thư về gửi Sinh
Xem xong thấu hiểu sự tình
Hướng anh kết nghĩa gập mình nỉ non
Rằng chuyện em bé con con
Nhờ tay anh xuất một đòn giúp em

Lôn đà cất giọng e hèm
Nhìn thằng em dại lèm bèm khó ưa
Rằng tham biết mấy cho vừa
Ép người thái quá chẳng chừa đường lui
Người kia em chén được rùi
Đáng ra mồm miệng phải chùi thật nhanh
Ai dè tình cảm chân thành
Từ từ thôi để cho anh tính dần
Sinh thò tay dưới túi quần
Ngón tay như cứ lần lần gãi bi
Mồm như nhẩm tính điều chi
Mắt nhìn phó thác rùi đi vào nhà (8)

Vài hôm nữa lại trôi qua
Trưởng thôn dạm bước tới nhà Côn Lôn
Dạ thưa vẫn mộ tiếng đồn
Hôm nay mới biết mặt lưng của anh
Chào xong kể ngọn kể ngành
Câu chuyện mua bán nó tanh mùi tiền
Rằng tên Quyền Thực nó điên
Rao bán vợ đẹp như tiên giáng trần
Lời này rộn khắp xa gần
Hai trăm lượng bạc một lần trả xong
Lôn mừng khấp khởi trong lòng
Rằng thôi chớ có lòng vòng, bao nhiêu
Trưởng thôn chẳng dám nói nhiều
Trăm hai mươi lượng là điều phải chăng
Côn Lôn ưng thuận bảo rằng
Chú về lo chuyện công bằng đôi bên
Văn tự kia phải điền tên (9)
Ở dưới thì đủ các bên ký vào
Trưởng thôn vâng lệnh cúi chào
Đi ra đến ngõ thở phào một hơi

Côn Lôn đắc ý mỉm cười
Giúp thằng em dại thêm người vợ ngoan
Một căn nhà gỗ ba gian
Lại thêm một đứa a hoàn nhỏ xinh
Anh em có một chút tình
Gọn gàng một món gửi Sinh làm quà
Sẵn đà biện cả kiệu hoa
Đưa Phương tới một mái nhà bình yên

Sinh ta sung sướng như điên
Bắt đầu cuộc sống thần tiên mơ màng

Chú giải:

(8) Phó thác aka tin tưởng, chờ mong. Côn Lôn khuyên em nên chùi mép sau ăn vụng, Sinh không đành bởi lúc ý tình cảm thành thực.

(9) Văn tự aka Biên bản aka Hợp đồng etc. Tức giấy bán vợ của Quyền Lão cho Côn Lôn. Côn Lôn lại mang Diễm Phương tặng Sinh, khuyến mãi thêm quả nhà, người hầu aka a hoàn.

(Hồi sau)
(Mục lục)
(Hồi trước)

----------o0o----------
Tộ-sư-bố thói Cốpbết Hồnnhiên
240x320 Java Phone, AHTT, CSL, ESL, Lai láng, Ngẫn, Trích rút, Nhục Bồ Đoàn 68
----------o0o----------

Sunday, January 9, 2011

Nhục Bồ Đoàn 68 (#11.2): Ðạo chích phóng kim tiền - Trai gái thành chồng vợ (tiếp)

HỒI 11 - tiếp



Hình minh họa: Voi giày; Nguồn Somewhere Internet;

Lại một ngày mới đã sang
Diễm Phương lại mở cửa hàng bán tơ
Cầm thư tựa cửa đứng chờ
Chồng nhìn thì cứ tảng lờ như không

Quyền Thực chán nẫu cả lòng
Thất thần chân bước một vòng quanh thôn
Tay buông thõng, dạ bồn chồn
Mồm thì lẩm bẩm cái lưng gì đây
Vợ mình má đỏ tóc mây
Bộ ngực của vợ căng đầy rung rinh
Hôm nay vợ đã giận mình
Mình đây muốn biết sự tình tại sao
Gặp người chẳng ngẩng lên chào
Lò dò chân bước thẳng vào một nơi
Ngẫm cho muôn sự tại trời
Chỗ này là chỗ ở người trưởng thôn
Người này nổi tiếng là khôn
Anh em hàng xóm đều tôn làm đầu
Cái chuyện trên bộc trong dâu
Quyền ơi em hãy chịu sầu mà nghe
Nhà em trướng rủ màn che
Đêm đêm ong bướm đi về tự do
Tuy rằng ám tiễn khó dò (4)
Thủ phạm thì quyết ngay cho một người
Côn Lôn đại đạo trải đời
Khéo thay lại chọn đúng nơi chốn này

Quyền nghe sống mũi cay cay
Thì ra là vợ voi giày thông dâm (5)
Nhát này như thấu tận tâm
Quay quay trời đất tối sầm ngất ngư
Ngồi xổm rùi khóc hừ hừ
Trời ơi, thôi thế coi như chết rồi
Tình này đã vỡ làm đôi
Duyên kia đã nát để tôi một mình
Nói rồi gắng sức bình sinh
Đập đầu hai cái binh binh vào tường

Trông Quyền vật vã đáng thương
Trưởng thôn khuyên nhủ chỉ đường cho đi
Khóc mãi thì có ích gì
Vợ em đã thế làm chi hở Quyền
Chi bằng bán phứt lấy tiền
Rùi mua vợ mới chẳng phiền chẳng lo
Chuyện này anh sẽ giúp cho
Em còn giữ phận tò vò cho ai (6)

Quyền ta nén tiếng thở dài
Tróc gian phải tróc cả hai mới thành (7)
Cúi đầu nước mắt chạy quanh
Gương kia đã vỡ thôi đành buông tay
Rùi cầm lấy cái điếu cày
Rít sâu một phát mặt mày ủ ê

(còn tiếp)

Chú giải:

(4) Ám tiễn aka tên bắn lén; Ý đây là mọi người nghĩ thủ phạm là Tài Côn Lôn, không dám phá ngang, không dám tố cáo, sợ hậu quả.

(5) Voi giày aka tệ bạc, xấu xa. Trích tích cho voi giày ngựa xéo là hình thức xử phạt những người tội nặng nhất ngày xưa.

(6) Trích ca dao: Tò vò mà nuôi con nhện, khi lớn nó quện nhau đi, tò vò ngồi khóc tỉ ti, nhện hỡi nhện đi đàng nào?

(7) Nguyên văn: Nã tặc nã tang, tróc gian tróc song. Dịch nôm:
Bắt trộm phải bắt quả tang
Gian dâm bắt cả hai đàng mới ngon.
Ý đây Quyền hiểu bắt quả tang Côn Lôn thì khó hơn lên trời. Tình vợ chồng coi như hết cứu.


(Hồi sau)
(Mục lục)
(Hồi trước)

----------o0o----------
Tộ-sư-bố thói Cốpbết Hồnnhiên
240x320 Java Phone, AHTT, CSL, ESL, Lai láng, Ngẫn, Trích rút, Nhục Bồ Đoàn 68
----------o0o----------

Saturday, January 8, 2011

Nhục Bồ Đoàn 68 (#11.1): Ðạo chích phóng kim tiền - Trai gái thành chồng vợ

HỒI 11
ĐẠO CHÍCH PHÓNG KIM TIỀN
TRAI GÁI THÀNH CHỒNG VỢ



Hình minh họa: Tẩu mã khán hoa; Nguồn Somewhere Internet;

Đi buôn cùng bạn đường xa
Xong xuôi Quyền Thực về nhà nghỉ ngơi
Bước chân mệt mỏi rã rời
Chào vợ mấy tiếng giọng hơi rè rè
Chào xong ngồi bệt xuống hè
Với tay tìm cái ấm chè thân quen
Áo quần khăn khẳn mùi phèn
Cánh tay rám nắng nó đen xỉn màu

Diễm Phương chẳng nói một câu
Hỏi xem chồng đã đi đâu làm gì
Lúc sau sẵng giọng như chì
Sao còn ngồi đó không đi vào nhà
Nói xong vén cửa nhìn ra
Trời mây vần vũ như là sắp dông
Nhìn xong lại nói trống không
Trời ơi thời tiết oi nồng phát ghê
Quyền Thực mặt ngẫn như hề
Chỏm râu lất phất như dê lạc đàn
Mọi ngày vợ rất là ngoan
Hôm nay vợ bỗng trái ngang dở trò
Mâu thuẫn này chẳng đáng lo
Đêm nay mình sẽ lần mò sửa sai

Thế nhưng đêm đó thật dài
Vợ chồng hai đứa nằm hai đầu giường
Quyền Thực một vẻ nhún nhường
Diễm Phương nằm đó coi dường như không
Thò tay túm quả đầu rồng
Xóc qua xóc lại cho xong cấm sờ
Thái độ lãnh đạm thờ ơ
Nửa đêm Quyền Thực mệt phờ người ra
Vợ chồng như thế thật là
Trong lòng tức bỏ con bà nó đi
Thôi đành nhắm mắt ngủ khì
Ngày mai tìm hiểu chuyện gì phát sinh

Diễm Phương còn thức một mình
Trời ơi có thấu chuyện tình tréo nghoe
Dế kêu rả rích ngoài hè
Kêu chi cho lắm tai nghe ảo lòi
Ngồi dậy lật váy ra coi
Túm lông phơ phất đang đòi dâm bôn (1)
Sách xưa biên nổi như cồn
Chuyện Hồng Phất Nữ đem lưng gửi trao (2)
Cùng là một phận má đào
Phu nhân trinh tiết vận vào Văn Quân (3)
Mình đây tủi phận giai nhân
Đến nay mới gặp một lần tương tư
Ra ngoài đốt nến viết thư
Sinh ơi em đã quyết như thế này

Nét bút như tỉnh như say
Giận rằng mai chẳng gặp ngay được chàng

(còn tiếp)

Chú giải:

(1) Dâm bôn: bỏ đi theo tiếng gọi dục vọng. Bôn aka bôn tẩu. Nghĩa ở đây là bỏ nhà theo giai.

(2) Cồn aka Cù lao, doi đất nổi giữa sông, hay gì? Xứ Nam của Nôm có giai thoại “cù dậy”, có nói cù là sấu tinh, nằm sâu trong đất, chờ mưa to gió lớn thì rẽ đất bay lên trời tiếng động ầm ầm không dứt, nhiều người chứng kiến rãnh đất còn lại sau khi cù dậy, viết vào sách, mời tìm đọc.

(3) Hồng Phất Nữ, Trác Văn Quân: hai ví dụ dâm bôn nổi tiếng.
Hồng Phất Nữ bỏ nhà theo Lý Tịnh, đại tướng của Lý Thế Dân, dựng lập triều Đường;
Trác Văn Quân mê bài 'Phụng cầu Hoàng' của Tư Mã Tương Như, một bậc tài tử nổi danh đời Hán, cũng bỏ nhà ra đi theo tiếng gọi tình.
Sau đều được lưu danh sử sách, được phong phu nhân, đời đời thờ phụng.


(Hồi sau)
(Mục lục)
(Hồi trước)

----------o0o----------
Tộ-sư-bố thói Cốpbết Hồnnhiên
240x320 Java Phone, AHTT, CSL, ESL, Lai láng, Ngẫn, Trích rút, Nhục Bồ Đoàn 68
----------o0o----------