Sunday, March 27, 2011

Nhục Bồ Đoàn 68 (#16): Cuộc vui thời gián đoạn - Cô Hoa Thần lấy rương

HỒI 16
CUỘC VUI THỜI GIÁN ĐOẠN
CÔ HOA THẦN LẤY RƯƠNG

Ngọc thụ lâm phong - Nguồn somewhere internet.

Tiết thu tỏa rực nắng vàng
Như vui duyên mới ba nàng giai nhân
Cùng Sinh tạo lệ tam phân (1)
Bốn hôm thì có một lần hội hoa

Giường to đặt ở giữa nhà
Ba cô tạo thế tam hoa chụm đầu
Ngực căng vênh vểnh sừng trâu
Đùi thon che mấy khe sâu nồng nàn
Môi xinh hé nụ miên man
Mắt huyền nhìn ánh mơ màng đợi mong
Sinh cầm cự vật cong cong
Lăn qua lăn lại một vòng tìm vui
Khe nào hương đã tỏa mùi
Cự vật dừng lại rồi chui ngay vào
Vào trong thì ngóc lên cao
Đâm vài trăm cái nó trào nước ra
Một tay rờ rẫm nhị hoa
Tay kia vừa vỗ vừa xoa mông tròn

Khom người xuống chỗ đùi non
Miệng ria cọ cọ dạo đòn tiếp theo
Cằm râu tựa vững chân đèo
Lưỡi dài lách lách mà leo lên đồi
Chỏm lông bị tẽ làm đôi
Nhị hoa mở toác tỏa hơi nồng nồng
Lưỡi kia uốn lượn như rồng
Âm cung nó rực mầu hồng đỏ tươi
Nàng kia vặn vẹo cả người
Ngón tay co quắp con ngươi trợn trừng
Lưỡi kia liếm mãi chẳng dừng
Nước xuân trong ấy bừng bừng trào tuôn
Cam lồ trong vắt suối nguồn
Miệng Sinh sung sướng nuốt luôn mấy lần
Phép này là phép tình xuân
Các vị thiên tử minh quân thường xài (2)

Cự vật ra sức dẻo dai
Tiếp tục thụ hưởng thêm hai cái lưng
Đến khi chiều chuyển hoàng hôn
Sóng tình quện bốn tâm hồn ngất ngư

Hương Vân hồi tỉnh từ từ
Nhìn sang cự vật bóng như bôi dầu
Đang nằm áp má Thụy Châu
Thụy Ngọc thì vuốt quy đầu mơn man
Ba nàng đẹp dạ hoàn toàn
Lim dim đôi mắt rùi bàn chuyện chung
Chị em có phước hưởng cùng
Chuyện này là chuyện thâm cung khuê phòng
Bọn mình giữ kín trong lòng
Tuy nhiên vẫn phải đề phòng bà cô
Hoa Thần hưởng phước cam lồ
Thấy chàng thì sẽ nhào dzô đòi phần

Lo xa họa đã tới gần
Ngoài cửa có tiếng bước chân đòi vào
A hoàn làm hiệu lao xao
Cô Thần cất tiếng ai nào dám đương
Góc phòng có một cái rương
Kích thước đủ lớn lại thường đựng tranh
Thế là một kế đại thành
Tình hình khẩn cấp mời anh vào nằm

Hoa Thần sải bước xăm xăm
Mắt kia đúng kiểu lá răm di truyền
Một thân áo lụa đen tuyền
Một khe ngực trắng thiên nhiên đẫy đà
Môi son chúm chím mặn mà
Xét về tư sắc chẳng hoa nào bằng

Vào buồng ánh mắt thẳng căng
Lục tìm những chỗ cho rằng khả nghi
Trỏ rương mà hỏi chứa gì
Ba nàng bối rối có khi lộ rồi
Mặt hoa giờ trắng tựa vôi
Cô ơi cô hãy cứ ngồi xuống đây
Rùi bọn cháu sẽ tỏ bầy
Bên trong rương ấy đựng đầy toàn tranh
Hoa Thần tỏ vẻ tán thành
Gật gù rùi bước thật nhanh đến gần
Mở ra ánh mắt thất thần
Thì ra ngọc thụ một thân lõa lồ (3)
Đóng lại rồi bảo, các cô
Tam nữ ghép lại thành đồ gian dâm (4)
Thế rùi nhẹ giọng nói thầm
Cháu yêu đã được nó đâm vào lưng
Các cháu tôi quả là khôn
Giờ xem chuyện ấy sẽ đồn đến đâu
Ba nàng ảo não buồn rầu
Ai dùng dao lớn mổ trâu giết gà (5)
Xin cô mở lượng hải hà
Giơ cao đánh khẽ mà tha cho người
Để cho cơn giận nó nguôi
Chắc cô đã thấy đầu bụng trong rương
Tinh lực của nó phi thường
Công phu thể hiện trên giường cực cao
Trước đối với cháu thế nào
Nay theo lệ ấy cô vào cùng vui

Hoa Thần nghe đã bùi bùi
Nghĩ thêm lối tiến đường lui cho mình
Nghĩ xong hé nụ cười xinh
Người trong rương phải thật tình khai ra
Thời gian ân ái cả ba
Sau đó bù lại cho ta thỏa lòng
Ở đây tra hỏi không xong
Ba đứa mà cãi đừng hòng thua ai

Gọi người lấy mấy đòn dài
Xỏ dây rương gánh lên vai về nhà

Chú giải:

(1) Tam phân, nhất thống; tức ba lần riêng thì chung một lần.

(2) Theo nguyên bản, phép hưởng cam lồ này chỉ có bậc đế vương xưa biết xài. Thực ra phép này đã lan truyền khắp thế gian.

(3) Ngọc thụ lâm phong: trai đẹp, hay gì?

(4) Chú giải trong nguyên bản nói: Hán tự, 3 chữ nữ ghép vào tạo thành chữ gian (
), trong từ gian dâm.

(5) Mượn thành ngữ 'Dùng dao mổ trâu để giết gà', ý rằng đao to búa lớn, việc bé xé ra to, hay gì?


(Hồi sau)
(Mục lục)
(Hồi trước)

----------o0o----------
Tộ-sư-bố thói Cốpbết Hồnnhiên
240x320 Java Phone, AHTT, CSL, ESL, Lai láng, Ngẫn, Trích rút, Nhục Bồ Đoàn 68
----------o0o----------

Thursday, March 10, 2011

Nhục Bồ Đoàn 68 (#15.3): Hồng nhan thêm Châu, Ngọc - Tỷ muội hưởng tam phân (tiếp & hết hồi)

HỒI 15 (tiếp và hết hồi)



Hình minh họa: Mắt lá răm; Nguồn Somewhere Internet;

Sinh ta nén vẻ vui mừng
Điềm điềm đạm đạm bước từng bước chân
Thụy Ngọc xinh đẹp tuyệt trần
Nhìn Sinh đôi mắt trong ngần mở to
Cất nhời nói giọng thăm dò
Tưởng rằng anh đã ngủ khò bên kia
Mồ hôi toát háng đầm đìa
Chàng Sinh nhếch nhếch miệng ria cầu tài

Hiểu rằng nàng chỉ đùa dai
Cởi quần cởi áo bằng vài nhấc tay
Cự vật sành sỏi dạn dày
Lừa lựa một lúc vào ngay động đào
Đầu ti hai núm hồng hào
Hạ thể một túm thuốc lào hung hung
Từ từ tiến đến tận cùng
Cự vật sung sướng bỗng phùng cả mang
Rút ra đâm lại nhịp nhàng
Vài ba trăm cái thì nàng hụt hơi
Chân kia đang chổng lên trời
Bỗng nhiên mất lực rùi rơi xuống giường
Cả người mềm nhũn không xương
Mồ hôi lấm tấm như sương đầu cành
Thở ra mỗi lúc một nhanh
Tấm thân liễu yếu mỏng manh nõn nà

Chàng Sinh nâng trứng hứng hoa (6)
Lặng im mà ngắm ngọc ngà thỏa thuê
Hai tay xoa nắn say mê
Chũm cau nhu nhú, tay rê vòng vòng
Trũng xuống một chẽn eo ong
Dưới nữa là cả tấm lòng hiến dâng
Mỉm cười thoả mãn lâng lâng
Ôm nàng âu yếm rùi dần thiếp đi
Cự vật tì nhẹ hòn bi
Gật gù rùi cũng ngủ khì cùng Sinh

Sương mờ đan ánh bình minh
Hương Vân đứng ngắm một bình hoa tươi
Thụy Châu rạng rỡ mỉm cười
Cầm tay rủ chị đến nơi chàng nằm
Hai nàng đôi mắt lá răm (7)
Để nguyên quần áo rùi nằm hai bên
Cự vật thức dậy trước tiên
Thụy Ngọc thấy động cũng liền dậy ngay
Chị em tươi tỉnh mặt mày
Cười cười nói nói cái này quá ghê
Hôm qua say đắm đam mê
Thành thực mà nói chẳng chê chỗ nào
Cự vật sung sướng ngỏng cao
Chàng Sinh im ỉm tự hào, nhất anh
Tình ân ái, tự nhiên thành
Lựa lời mới nói thật nhanh ý đồ

Rằng anh mặt xấu người thô
Trời ban mới được ba bồ yêu thương (8)
Mong được chung chiếu chung giường
Để anh về nói Diễm Phương ở nhà
Rằng anh có chuyện đi xa
Về quê thăm thú vài ba tháng liền
Đến đây với các nàng tiên
Làm thơ thưởng rượu luân phiên lâu dài
Ba nàng đồng ý, khen tài
Nói chàng mưu lược bằng hai Trần Bình (9)

Về nhà giả giọng chân tình
Vợ ơi, vợ để cho mình thăm quê
Đi xa lâu lắm chưa về
Diễm Phương nghe vậy thì chê chàng lười
Vừa sắp hành lý vừa cười
Dặn dò chu đáo cho người yên tâm
Giấu lòng giọt lệ cố cầm
Lúc chàng ra ngõ âm thầm mà trông

Sinh đi cùng với Thư Đồng
Thày trò ngúng nguẩy đôi mông nhịp nhàng

Chú giải:
(6) Trích câu 'Nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa', ý nói hành động chăm chút, nâng niu.

(7) Trích tục ngữ nôm 'Đàn bà con mắt lá răm, lông mày lá liễu đáng trăm quan tiền'; Giờ ngẫm vẫn thấy gần đúng.

Rau răm là loài cây nhỏ, mọc sát mặt đất, lá thuôn, đuôi lá dài nhọn vểnh lên, giống hình con mắt thiếu nữ. Rau răm để nấu cá, ăn với trứng vịt lộn, khử tanh; đồn rằng có tác dụng an dục. Dân gian vẫn lưu truyền câu 'Đi răm, về giá'; Ý rằng ăn rau răm trước khi đi công tác thì sẽ ít ham muốn, bớt chuyện ngoại tình.

Tiếp nữa hình minh họa bài nài tui lấy hình con mắt ANNUIT COEPTIS - NOVUS ORDO SECLORUM. Mắt nài quá nủi tiếng, mời gúc để biết thêm.

(8) Bồ aka thùng, đơn vị đo lường xứ Nôm, tức được ba mối yêu cùng lúc. Chú ý đồng âm: bồ aka couple aka cặp bồ aka bạn tình, trong câu nài thì đồng cả nghĩa.

(9) Trần Bình, mưu sĩ số một của Hán cao tổ, người chiến thắng trong cuộc chiến với vua Sở Hạng Võ (tức vua ta), lập nên Hán triều bốn trăm năm vinh hiển. Quý vị đừng nói Trương Lương nha, Trương thì khác gì bình vôi đại tướng nhà ta.


(Hồi sau)
(Mục lục)
(Hồi trước)

----------o0o----------
Tộ-sư-bố thói Cốpbết Hồnnhiên
240x320 Java Phone, AHTT, CSL, ESL, Lai láng, Ngẫn, Trích rút, Nhục Bồ Đoàn 68
----------o0o----------

Tuesday, March 8, 2011

Nhục Bồ Đoàn 68 (#15.2): Hồng nhan thêm Châu, Ngọc - Tỷ muội hưởng tam phân (tiếp)

Hồi 15 (tiếp)

Hình minh họa: Nằm xuống ghế dạng chân; Nguồn Somewhere Internet;

Trăng non chênh chếch mái hiên
Sau khi vợ ngủ Sinh liền lẻn đi
Đào hoa đóng tại cung Di (3)
Đang son thì muốn kiểu gì cũng chơi

Đưa chân chả mấy tới nơi
Cổng hoa vẫn mở đón mời tân lang
Chàng Sinh tỏ vẻ đường hoàng
Khuỵu chân thi lễ hai nàng Ngọc, Châu
Vân rằng thương nhớ đã lâu
Hôm nay mới có buổi đầu sơ giao
Môi căng thơm nức rượu đào
Yêu nhau xin hãy gắn vào với nhau
Thế là hôn hít một chầu
Lưỡi Sinh gắn với lưỡi Châu mặn mà
Thụy Ngọc cũng dẩu miệng ra
Len vào tạo thế chụm ba hồng hồng
Hai tay xoa nắn hai mông
Êm êm ái ái thật không gì bằng
Cự vật ngỏng dậy thẳng căng
Ông ơi ông hãy nhớ rằng có tôi

Lưỡi kia quấn quít một hồi
Xong xuôi bộ tứ mới ngồi phân chia
Vân rằng giờ cũng đã khuya
Cửa buồng thì ở chỗ kia chỗ này
Em Châu dâng hiến đầu tay
Em Ngọc sẽ đợi, đêm nay còn dài
Mong chàng hãy trổ thực tài
Liệu mà đền đáp cả hai mối tình
Thò tay xoa háng của Sinh
Ngày mai nó có nhớ mình không đây

Thụy Châu vén mái tóc mây
Đứng lên, má đỏ hây hây thẹn thùng
Chưa quen với kiểu dùng chung
Nắm tay Sinh kéo chàng cùng bước đi
Vào buồng chẳng biết nói gì
Hai người lặng lẽ ôm ghì lấy nhau
Tụt quần cởi áo thật mau
Toàn thân lộ rõ một màu trắng trong
Chàng Sinh như lúa trổ đòng
Cong người chọc hút một dòng mật ngon
Cự vật đầu đỏ như son
Nghênh nghênh tìm cái lỗ tròn nhị hoa
Chỗ ngon nhất của đàn bà
Đi qua chỗ ấy là ra thiên đường

Cự vật quen thói đảm đương
Đâm lên chọc xuống lệ thường hành dâm
Cứng đanh như khúc tre ngâm (4)
Phình to đứng chật cửa hầm, nóng ran
Nước xuân đầy ắp dâng tràn
Sóng tình run rẩy nó lan khắp người
Thụy Châu thốt khẽ chàng ơi
Chàng là bảo vật nhất đời của em
Cự vật liếm mép thòm thèm
Hì hục ra sức nong thêm động đào
Sóng tình tiếp tục dâng cao
Tiếng rên hòa với nhịp vào nhịp ra
Cự vật ngấu nghiến nhị hoa
Tứ chi bủn rủn, thở ra rần rần
Thụy Châu mềm nhũn toàn thân
Hạ thể giật giật mấy lần mới thôi

Sinh ta nét mặt bồi hồi
Đưa tay rờ rẫm cặp môi của nàng
Thấy Châu vẫn thở khẽ khàng
Chuyển tay xuống dưới nhẹ nhàng vuốt ve
Cự vật thì vẫn ngo nghoe
Sừng sững mà đứng như khoe mình tài
Rướn người hôn nhẹ vào tai
Chào em yêu nhé, dì hai đương chờ

Châu vươn bầu nhũ non tơ
Mỉm cười ánh mắt mờ mờ chào Sinh

Ngoài cửa có đứa rập rình
A hoàn bé nhỏ vừa xinh vừa giòn
Tuổi trạc mười sáu trăng tròn
Xuân cung chúm chím vẫn còn nguyên xi
Đốt đèn dẫn lối Sinh đi
Ý đồ hưởng sái xuân thì nàng Châu (5)
Rằng ai muốn bước qua cầu
Xin mời để lại miếng trầu làm quen
Một tay che chắn ngọn đèn
Một tay rờ rẫm mà len cạp quần
Rùi nằm xuống ghế dạng chân
Cự vật thấy thế tần ngần chui ra
Nghiêng đầu cố lách nhị hoa
Không sao vào được kêu la rầm trời
A hoàn chưa tỏ mùi đời
Cô em thì sướng, em thời thì không
Sinh chợt nhớ đến Thư Đồng
Cười cười an ủi xoa mông a hoàn
Rằng em gái thực là ngoan
Gia nhân ta sẽ chu toàn cho em
Bây giờ hãy nén cơn thèm
Đưa ta đến chỗ cô em đương chờ

A hoàn vẻ mặt thẫn thờ
Cơ hội không đến đành chờ dịp sau
Cầm đèn dẫn lối mau mau
Buồng kia thắp nến nhiều màu sáng trưng

(còn tiếp)

Chú giải:
 

(3) Đào Hoa aka tên sao chủ ái tình; cung Di aka Thiên Di chỉ việc xuất hành; Hai khái niệm trong môn Tử Vi. Mời đọc Hiến Pháp nước CHDCND Trung Hoa để biết thêm.

(4) Tre ngâm: tre là loài cây bờ bụi làng quê. Nhân dân thường chặt lấy thân, ngâm xuống ao để cất trữ, rùi dùng vào các công việc xây dựng, làm dàn hoa, chống cây cảnh. Tre ngâm thường rất cứng.
 

(5) Hưởng sái: thổ ngữ nôm aka ăn thừa, ăn nốt. Nguyên xi: thổ ngữ nôm aka chưa dùng lần nào.

(Hồi sau)
(Mục lục)
(Hồi trước)

----------o0o----------
Tộ-sư-bố thói Cốpbết Hồnnhiên
240x320 Java Phone, AHTT, CSL, ESL, Lai láng, Ngẫn, Trích rút, Nhục Bồ Đoàn 68
----------o0o----------

Sunday, March 6, 2011

Nhục Bồ Đoàn 68 (#15.1): Hồng nhan thêm Châu, Ngọc - Tỷ muội hưởng tam phân

HỒI 15
HỒNG NHAN THÊM CHÂU, NGỌC
TỶ MUỘI HƯỞNG TAM PHÂN



Hình minh họa: Đầu hàng ngay đi; Nguồn Somewhere Internet;

Mời quay lại với chàng Sinh
Đương ngập trong bể ái tình Hương Vân
Đêm đêm cày cấy chuyên cần
Mỗi lần hành sự mỗi lần tỏa hương

Ôm nhau rủ rỉ trên giường
Sự tình ở miếu, nàng Hương kể rằng
Người mang vẻ mặt khuôn trăng
Chúng em đây phải gọi bằng vai cô
Hoa Thần hưởng phước cam lồ (1)
Góa chồng nhưng chẳng cặp bồ với ai
Còn người mái tóc buông dài
Thụy Châu đẹp tựa sao mai trên trời
Tuổi còn chưa đến đôi mươi
Mảnh mai mình hạc nụ cười như tiên
Cô em đôi mắt đen huyền
Thụy Ngọc tính nết dịu hiền đáng yêu
Em đây thật chẳng đặt điều
Cả ba người ấy rất nhiều anh mê
Em cùng Châu, Ngọc đã thề
Cùng nhau chung hưởng mọi bề sướng vui

Tay Sinh xoa giữa hai đùi
Hương Vân giật nhẹ hơi lùi cái mông
Mỉm cười hai má ửng hồng
Cái tay hư quá, thật không ra gì
Quàng tay qua cổ mà ghì
Miệng xinh tiếp tục thầm thì vào tai
Đã lập gia thất cả hai
Nhưng chồng đi học tú tài ở xa (2)
Bọn em tụ tập bộ ba
Thường thường ăn ngủ ở nhà một em
Chờ mấy hôm nữa mà xem
Em sang bên ấy chẳng thèm nhớ anh
Cái này em sẽ để dành
Thò tay xuống dưới thật nhanh cầm bụng

Sinh cười đôi mắt có đuôi
Chuyện em, anh kết nhất hồi hưởng chung
Cự vật tinh lực vô cùng
Sức vóc của nó đủ dùng cả ba
Hương Vân má đỏ như là
Rõ ràng tán thưởng ba hoa một chàng
Cự vật biết thế gầm vang
Hét lên mấy tiếng đầu hàng ngay đi
Rùi nhằm giữa háng mà phi
Ái tình quấn quít ôm ghì lấy nhau

Vườn nhà Thụy Ngọc hôm sau
Ba nàng thiếu nữ chụm đầu hàn huyên
Ba cô đều đẹp như tiên
Xung quanh cảnh vật tự nhiên hài hòa

Vân đem duyên mới kể ra
Nhắc thêm ước hẹn chia ba hưởng đều
Hai em e thẹn yêu kiều
Chị ơi chị nói những điều ruột gan
Trong lòng ngứa ngáy râm ran
Bao giờ mới được gặp chàng chị ơi
Nàng Vân nói giọng trải đời
Yên tâm, chỉ viết thư mời là xong
Nói rùi lấy chén nước trong
Mực thơm một thỏi thong dong mà mài
Thơ tình phóng tác một bài
Ở dưới thì vẽ thêm hai cái lưng
Vẽ xong lại nhẹ môi hôn
Bao nhiêu tình ý nó dồn vầu đây

Mặt trời dần ngả về tây
Một đôi hú hí gốc cây sau vườn
Váy kia vén tận lên sườn
Tay kia bấu chặt bên lườn eo thon
Hai mông đánh nhịp sòn sòn
Cà thâm lúc lắc hai hòn đẩy đưa
Thư Đồng là đứa làm bừa
A hoàn cong đít vào hùa nhịp xuân
Xong rùi một đứa mặc quần
Một đứa thả váy, tần ngần trao thư
Chờ Đồng đưa chủ, đáp từ
Lúc về mặt vẫn đỏ rừ như hoa

Hai em nhảy nhót khắp nhà
Nhìn Vân mà nói chị là cô tiên

(còn tiếp)

Chú giải:

(1) Cam lồ aka nước thánh cải lão hoàn đồng, hay gì? Truyền rằng ông Bồ Tát xinh đẹp có bảo vật tịnh bình đựng nước 'cam lồ' cắm cành dương liễu xanh tươi; rút ra vẩy vào cây chết, sống lại; vẩy vào người ốm, khỏe lại; vẩy vào bà già, khóc oe oe. Rất thú vị.
Ý đây là Hoa Thần có tuổi nhưng trẻ hơn cả thiếu nữ, góa chồng nên càng nhiều người mê. Tại sao góa, rồi độc giả sẽ biết.

Mụ Lý Toét ngồi Quán Bựa đọc đến đoạn nài thì xoa háng thật lực rùi bình như sao: 'Nước Kam Lồ là nước Cô Làm. Còn thứ gì bổ hơn nước do Cô Làm ra. Tiếng Lừa hóc phết.'

(2) Tú tài aka phổ thông cơ sở. Một cấp bậc giáo dục thời Sinh. Đỗ tú tài là có thể thành ông đồ, ông giáo; chưa đỗ cũng có thể.


(Hồi sau)
(Mục lục)
(Hồi trước)

----------o0o----------
Tộ-sư-bố thói Cốpbết Hồnnhiên
240x320 Java Phone, AHTT, CSL, ESL, Lai láng, Ngẫn, Trích rút, Nhục Bồ Đoàn 68
----------o0o----------