Sunday, August 22, 2010

NHỤC BỒ ĐOÀN 68 (#07): Giận đạo trời bất túc - Cầu dương cụ phình to

HỒI 07
GIẬN ĐẠO TRỜI BẤT TÚC
CẦU DƯƠNG CỤ PHÌNH TO



Hình minh họa: Thai tức; Nguồn Somewhere Internet;

Mấy hôm mây phủ mưa tuôn
Những lời Lôn nói làm buồn lòng Sinh
Nay trông bộ dạng thật tình
Như con chó ghẻ đang rình cục phân
Khuôn mặt thì cứ bần thần
Tinh hoa phát vẻ đần đần khó coi
Nhiều khi dục vọng nó đòi
Bực mình xoa háng rồi moi ra cầm
Ngày xưa nó chọc nó đâm
Hôm nai nó xỉu nó thâm phát sầu
Than thân trách phận rầu rầu
Điều gì đang nghĩ trong đầu ngẩn ngơ

Trời cao lắm chuyện bất ngờ
Chỗ kia yết thị một tờ trắng tinh (1)
Trên thì hoạ một bức hình
Dương cụ đang bé lại phình ra to
Dưới thảo một ít chữ nho
Đến mau kẻo trễ chẳng cho ai vào
Chắp tay lạy đấng trên cao
Chiểu theo yết thị tìm vào tận nơi

Thuật sĩ đúng kiểu người giời
Mở mồm là nói những lời thật hay
Đầu tiên lấy thuốc lọ này
Bôi lên đầu khấc vừa dày một ly
Chờ lát rùi tẩy sạch đi
Sau đó xoa nắn hòn bi miệt mài
Ngọc hành từ tốn mọc dài
Sau ba bốn bữa thì xài vô tư

Sinh nghe đến đó ngần ngừ
Ý Sinh là muốn củ từ to ngang
Hành dâm phụng sự các nàng
Làm cho chân dạng hai hàng mới ngon

Thuật sĩ thích ý cười giòn
Cách này không được thì còn cách kia
Mắt hấp háy, nhếch miệng ria
Đọc to cuốn sách bọc bìa xác xơ
Bắt một đôi chó đương tơ
Nhốt vầu phòng kín rùi chờ nhố nhăng
Trong lúc hành sự đang hăng
Thì dùng dao bén cắt phăng cuống cà
Cắt xong thì chẻ làm ba
Ghép vào, hí hí, mả cha nhà mày
Ghép xong chờ mấy chục ngày
Thịt da liền lạc lúc này tạm xong

Sinh ta đứng tựa trời trồng
Giá được như vậy còn mong thế nào
Một bầu nhiệt huyết tuôn trào
Một trí tưởng tượng bay cao ngút trời

Thuật sĩ hắng giọng một hồi
Còn điều cấm kỵ mấy lời sách biên
Một là chân khí hậu thiên (2)
Sau khi giải phẫu tăng lên mấy lần
Cấm yêu gái trẻ còn tân
Cánh hoa hé nụ hạt nhân hồng hào
Cự vật cố lách động đào
Nhị hoa vỡ nát làm sao cho liền (3)
Hai là chân khí tiên thiên (4)
Khí này tụ ở đan điền xung quanh (5)
Giảm đi còn có một thành
Sinh con nối dõi rành rành khó khăn

Sinh đà suy nghĩ lăn tăn
Nếp da trên trán nó hằn thật sâu
Nghĩ xong gật mạnh mái đầu
Hướng ngài Thuật sĩ khẩn cầu thực thi
Mấy điều cấm kỵ là gì
Ăn chơi trác táng ngại chi chuyện này

Thuật sĩ bấm số chọn ngày
Hai cà một trụ đổi thay thành rồng

Chú giải:

(1) Yết thị aka thông báo; Nhẽ đây là tờ rơi quảng cáo thuốc tăng lực, hay gì?

(2) Hậu thiên chân khí: nhẽ sức vóc, hay gì? Ý nói sức ân ái.


(3) Thuật sĩ nói phét để răn Sinh. Mời quý vị tham khảo lời Côn Lôn nói hôm nào, đó mới là sự thực.


(4) Tiên thiên chân khí: nhẽ tinh lực, hay gì? Bên Đạo gia có thuyết cho rằng trẻ trong bụng mẹ thở bằng 'thai tức', qua đường máu, đó là phép tiên thiên hô hấp, dùng tiên thiên chân khí, khi ra đời thì đột ngột chuyển thành hậu thiên chân khí, thở bằng mũi.


(5) Đan điền: ruộng trồng đan dược, hay gì? Bên Đạo gia cho rằng đó là vùng cơ thể dưới rốn trên hạ bộ. Tụ tiên khí ở đây nhiều thì đắc đạo, kết đan, tiên khí hoá dịch lỏng lơ lửng tại đan điền.

(Hồi sau)
(Mục lục)
(Hồi trước)

----------o0o----------
Tộ-sư-bố thói Cốpbết Hồnnhiên
240x320 Java Phone, AHTT, CSL, ESL, Lai láng, Ngẫn, Trích rút, Nhục Bồ Đoàn 68
----------o0o----------

Sunday, August 15, 2010

NHỤC BỒ ĐOÀN 68 (#06): Côn Lôn vấn phong lưu - Dạ Sinh bày phân lượng

HỒI 06
CÔN LÔN VẤN PHONG LƯU
DẠ SINH BÀY PHÂN LƯỢNG



Hình minh họa: Gót sen ba tấc; Nguồn Somewhere Internet

Anh em tay bắt mặt mừng
Thịt chó nhậu với một rừng lá mơ
Quán thì phong cảnh nên thơ
Người thì phong thái như ngờ nghệch hơn
Lôn chùi khóe mép nhờn nhờn
Hỏi thăm ông ẻm như vờn nghé non
Rằng anh tìm gái vàng son
Điều mà hôm trước nỉ non ngọt bùi
Đến nay câu chuyện chín mùi
Em ơi em muốn tìm vui thế nào

Hỏi rằng thích mập bằng nao
Đáp rằng hơi mập lúc vào mới phê
Lôn nghe thích lộn cả mề
Rằng em là chó huyền đề chẳng mơ (1)
Lại hỏi chuyên chính - lẳng lơ
Trong hai điều ý em vơ điều nào
Đáp rằng câu hỏi tầm phào
Chuyên chính là cái kính chào bái bai
Lẳng lơ thì biết kén tài
Đêm đêm mới khiến cho giai cửng bụng
Lôn bèn nhếch mép cười ruồi
Rón tay gắp lấy miếng dồi chén ngay
Vừa ăn vừa nghĩ chuyện này
Có một cô gái, khéo thay, rất vừa

Tay sờ mấy sợi râu thưa
Mắt nhìn chăm chú, mồm đưa đẩy lời
Rằng chuyện cưa gái trong đời
Như bao chuyện khác gặp thời mới nên
Bẩu rằng vận chú đương hên
Đàng kia có quán nằm bên vệ đường
Có em gái nhỏ dễ thương
Lấy chồng là đứa ở phường bán tơ
Ngực căng áo yếm hững hờ
Gót sen ba tấc chỉ chờ tay đo (2)
Nếu em vác cái mặt mo
Giả mua hàng hóa mà dò thực hư
Thả lời ong bướm vô tư
Lựa lời mà tán từ từ là xong

Được lời như cởi tấm lòng
Anh ơi em đợi em mong quá nhiều
Cô đơn trống vắng tình yêu
Vật kia lồng lộn thiếu điều phát điên

Lôn nhìn thằng bé huyên thuyên
Vuốt râu ngồi thẳng mặt nghiêm mà rằng
Em đi làm chuyện gió giăng
Tinh lực mà yếu chi bằng nghỉ luôn
Nếu em có cái đại côn
Kể qua kỹ thuật chiều lưng anh nghe

Sinh ta đôi mắt đỏ hoe
Khi cơ hội đến phải khoe mình tài
Rằng em sừng sững tượng đài
Mua vui cũng được một vài trống canh (3)
Vừa nói vừa nắn ngọc hành
Để cho Lôn thấu lòng thành của Sinh

Lôn lừa lúc bất thình lình
Cạp quần Sinh đó bèn rình tuột ra
Râu đen một trụ hai cà
Chính là cái kẻ đòi ra chiến trường
Xinh xinh bé bỏng yêu thương
Run run nép nép khiêm nhường xiết bao

Côn Lôn mắt sáng như sao
Nhẹ nhàng mà bảo cất vào ngay đi
Bụm tay nén tiếng phì phì
Rùi cười như thể ngựa phi dập dồn
Rằng Sinh, em ạ, cái lưng
Chị em phụ nữ nó chôn được người
Anh nói thì chú đừng cười
Của chú chỉ để cho ruồi nó bâu
Thôi đừng nói nữa mà rầu
Chiện này chú hãy chịu sầu cho yên
Bằng ấy mà cứ hiên thiên
Đòi ngang đòi dọc rước phiền vào thân

Sinh nghe nói mặt bần thần
Lừ đừ đứng dậy kéo quần về luôn.

Chú giải:

(1) Chó huyền đề: Chó có cựa;Ý Lôn khen Sinh khôn.

(2) Gót sen ba tấc: tục bó chân ngày xưa. Tục này bắt đầu khi một số vị hoàng đế khen phi tần của mình là 'Kim Liên Tam Thốn', dân gian a dua bắt đầu bó chân cho các cháu nhỏ, từ 2 tuổi, quấn vải, rút móng, xẻ gan bàn chân, bó ép mu bàn chân về gót. Rùi cho rằng chân nhỏ làm dáng đứng người nữ yểu điệu, bàn chân nhạy cảm hơn.

Sau đến đầu thế kỷ 20, chính quyền Trung Hoa mới cấm tiệt được tệ này.

(3) Mượn câu thơ mở đầu KiềuTruyện, tác phẩm của DuNguyễn.


(Hồi sau)
(Mục lục)
(Hồi trước)

----------o0o----------
Tộ-sư-bố thói Cốpbết Hồnnhiên
240x320 Java Phone, AHTT, CSL, ESL, Lai láng, Ngẫn, Trích rút, Nhục Bồ Đoàn 68
----------o0o----------

Sunday, August 8, 2010

NHỤC BỒ ĐOÀN 68 (#05): Miếu Trương Tiên ở trọ - Sổ Hồng Nhan ba nàng

HỒI 05
MIẾU TRƯƠNG TIÊN Ở TRỌ
SỔ HỒNG NHAN BA NÀNG



Miếu; Nguồn Somewhere Internet;

Nhắc lại chuyện trước ở đây
Có một ông lão gầy gầy họ Trương
Người ngợm trông rất bình thường
Công phu thể hiện trên giường chẳng cao
Ấy vậy chẳng hiểu thế nào
Đến khi khuất núi âm mao cực nhiều (1)
Hàng xóm nhân thể đặt điều
Xây cho cái miếu buổi chiều là xong
Đồn rằng miếu chứa vàng ròng
Dân tình cứ đến trải lòng mà xin
Lại tìm mấy đứa mẹ mìn
Lang thang đầu ngõ đưa tin chào mời
Miếu này thiêng nhất trần đời
Cầu tự chỉ cúng đôi lời, chửa ngay

Thày trò Sinh mấy hôm rày
Đi qua chỗ ấy lại hay hắt xì
Dùng dằng chẳng bước được đi
Rõ ràng trong miếu có gì thân quen
Bèn xin ở trọ sau đèn
Để xem con tạo đang đen xoay vần (2)
Những đoàn dâng lễ trong sân
Dò tìm cô gái mặt xuân má hồng
Hỏi rằng có thích anh không
Rùi biên vào sổ bìa hồng mới mua (3)

Ngẫm rằng câu chuyện như đùa
Bao nhiêu cô gái bị bùa bởi Sinh
Chết mê ánh mắt đưa tình
Dung mạo đẹp đẽ dáng hình phong lưu
Tặng Sinh khăn gấm phẳng phiu
Có cô tặng quạt luyến lưu hẹn thề
Xếp hạng một nét bút phê
So đo nhan sắc nan đề ghi danh
Hạng trung hầu hết chín thành
Thượng hạng nhan sắc yến oanh một vài

Một hôm vầu buổi sớm mai
Sương còn lóng lánh trên đài bông hoa
Chỗ đàn cúng tế xa xa
Dâng hương đảnh lễ gồm ba con người
Ba cô đều đẹp, trời ơi
Mỗi cô một vẻ, xin mời ngắm đi
Một cô áo lụa đen sì
Một cô áo đỏ, cô thì cánh sen
Khiêu gợi đến nỗi Sinh bèn
Khuỵu chân quỳ xuống súng kèn dương cao
Thoạt nhìn khi mới trông vào
Tưởng rằng Sinh muốn lễ chào Trương Tiên
Thế nên ba gái chẳng phiền
Nép sang đứng cạnh mái hiên bên nhà
Đồng thời thả dáng kiêu sa
Lụa là ôm chặt vòng ba căng tròn
Càng nhìn càng ngắm càng ngon
Đúng là phúc phận mình son, vào cầu

Người đi bỏ lại nỗi sầu
Người đẹp như vậy tìm đâu bây giờ
Nét bút hí họa mờ mờ
Hoa dung tuyệt sắc mơ mơ màng màng
Ngoại hạng tìm thấy ba nàng
Sổ kia ghi lại rõ ràng chốn đây

Lòng dâm lửa dục dâng đầy
Vẩn vơ nghĩ chuyện gió mây gợi tình
Nhớ lời hôm trước đinh ninh
Côn Lôn tìm giúp gái xinh vừa lòng
Cho mình chọc bướm vờn ong
Chắc là anh đã tìm xong việc này
Bước chân ra cửa đi ngay
Vừa đi vừa múa bàn tay, vừa cười

Tay giữ ống, mặt đười ươi (4)
Ông Cụ muốn sướng, mày lười à cưng (5)

Chú giải:

(1) Khuất núi: chết; Âm mao: lông gì chẳng hiểu? Quý vị hiểu cho, dân ta có thể thờ bất cứ thứ gì ở bất cứ đâu.

(2) Trích ý từ câu 'Đã đen thì cái đèn cũng lôn' của Thần Lô, hàng xóm của Thần Nông; Thần Nông là anh họ Bần Nông. Bần Nông khi đánh lô trượt thường mượn câu này để hát cho khuây khỏa.

(3) Sổ Hồng Nhan của Sinh, có 3 hạng tăng dần: Trung, Thượng, Ngoại; trong đó thượng hạng cực hiếm.

(4) Trích tích 'Đười ươi giữ ống', ý rằng mặt ngớ ngẩn làm việc vớ vẩn.
Đười Ươi đồn là thứ dữ ở trong rừng, ăn mọi loài vật ổng gặp. Có chuyện đồng chí X đi vào rừng đốn củi gặp Ông Đười Ươi thì lồng ống bương (luồng) vào cánh tay rùi đưa Đười Ươi cầm. Ông Đười Ươi giữ chặt ống, rùi ngửa cổ ngắm mặt trời, khi mặt giời lặn dưới núi thì bắt đầu chén thịt con mồi. Đồng chí X nhân lúc đó rút tay khỏi ống và chẩu.

(5) Ông Cụ: không phải là tên người, mà là lãnh tụ của Sinh nói riêng và của chúng ta nói chung. Nguyên bản chữ Hán là Dương Cụ, nhưng dịch sang tiếng Nôm là Ông Cụ dễ hiểu, mà nghĩa lại giữ nguyên.

(Hồi sau)
(Mục lục)
(Hồi trước)

----------o0o----------
Tộ-sư-bố thói Cốpbết Hồnnhiên
240x320 Java Phone, AHTT, CSL, ESL, Lai láng, Ngẫn, Trích rút, Nhục Bồ Đoàn 68
----------o0o----------