Bạc nén; Nguồn Somewhere Internet;
Tại một quán nhỏ bên đường
Nhà riêng Quyền Thực ở phường bán tơ
Cảnh nhà giản dị đơn sơ
Chính đây là cái ước mơ của Quyền
Ở cùng cô vợ thảo hiền
Diễm Phương vẻ đẹp như tiên giáng trần
Bỗng nhiên hôm đó một lần
Quyền Thực có việc phải cần đi xa
Số trời sắp đặt hài hòa
Côn Lôn cùng với Sinh đà tới đây
Diễm Phương má đỏ hây hây
Đon đả chào khách các thầy mua chi
Nói xong chơm chớp hàng mi
Điệu bộ như thể rất si tình nhiều (6)
Sinh cười khóe miệng rất điêu
Khen cô chủ quán biết chiều khách quen
Giọng nồng như có chút men
Nhích vai một cái rùi chen vầu nhà
Côn Lôn đứng ngẩn mặt ra
Thằng em trông ngố vậy mà cực khôn
Đành làm vị trí gác đồn
Để thằng em dại nó dồn thú săn
Sinh biết đối tượng khó nhằn
Anh mình đã dạy phải ăn từ từ
Bắt đầu thả dáng trầm tư
Cất lời khoan nhặt nghe như tiếng đài (7)
Điệu bộ thì rất khoan thai
Trần đời chắc hẳn chẳng ai bằng mình
Biết đâu săn thú rập rình
Bị thú săn ngược bởi trình còn non
Diễm Phương đôi mắt to tròn
Trong lòng đã thích nhưng còn làm cao
Sinh ta hạ giọng thì thào
Cám ơn nàng đã cho vào động tiên
Bây giờ xin lấy làm phiền
Nàng có gì đẹp hãy liền bày ra
Rùi chợt kêu nhỏ úi chà
Ý tôi là ý... chàng ta nghẹn lời
Diễm Phương che miệng cười cười
Em đây thì chỉ là người bán tơ
Tơ em trong trắng dại khờ
Miệng cười nhỏn nhẻn anh chờ chút thôi
Rùi khom người xuống mà lôi
Cuộn tơ trắng nõn ra mời khách xem
Sinh trông da trắng phát thèm
Thò tay đỡ lấy mà đem vào lòng
Mồm rằng thật trắng thật trong
Mắt thì trắng dã một tròng lả lơi
Một tay giữ chặt chẳng rời
Tay kia lách lách chạm nơi Phương cầm
Cực dương giao tiếp cực âm
Điện tình nó chạy ầm ầm sướng ghê (8)
Cả hai sực tỉnh cơn mê
Đột nhiên Quyền Thực nó về thì sao
Ngoài cửa một tiếng thuốc lào
Côn Lôn dặng hắng có tao đây rồi
Diễm Phương cắn nhẹ vành môi
Hít căng khoe khéo đôi đồi nở nang
Mắt nhắm một nửa mơ màng
Ý rằng thiếp đã ưng chàng rồi đây
Tiền hàng thanh toán tại quầy
Diễm Phương má đỏ hây hây mà rằng
Tơ em có giá phải chăng
Bạc anh chất lượng có bằng lòng em (9)
Sinh ta nhỏ giọng e hèm
Trời khuya ngỏ cửa anh đem giãi bày
Đong đưa đầu mắt cuối mày
Ước gì cho đến cuối ngày thật nhanh
Sinh kia thấy sự đã thành
Cười cười nói nói rủ anh ra về
Bước chân nhún nhảy lối quê
Mấy con bướm lượn bên lề nhởn nhơ
Chú giải:
(6) Làn điệu Bút Tre: Con ruồi là vật hiểm nguy, Các chân của nó rất vi trùng nhiều.
(7) Đài aka Radio: Thiết bị thu sóng phát thanh rùi phát âm, tiếng thường rất chuẩn, dễ nghe, phù hợp với người già, nhàn cư, hoặc bọn tai điếc.
(8) Điện là dòng âm chạy trong vật dẫn, hay gì? Cực âm chứa điện, cực dương thu, điện chạy đến khi hai bên hài hoà.
(9) Nén bạc: đơn vị tiền tệ, giờ đã thất truyền. Vì là tiền tệ nên đương nhiên có nén bạc giả, cần kiểm tra, aka soi tiền. Ý đây là cớ để đến với nhau.
(Hồi sau)
(Mục lục)
(Hồi trước)
----------o0o---------
Tộ-sư-bố thói Cốpbết Hồnnhiên
240x320 Java Phone, AHTT, CSL, ESL, Lai láng, Ngẫn, Trích rút, Nhục Bồ Đoàn 68
----------o0o----------
No comments:
Post a Comment