Sunday, August 8, 2010

NHỤC BỒ ĐOÀN 68 (#05): Miếu Trương Tiên ở trọ - Sổ Hồng Nhan ba nàng

HỒI 05
MIẾU TRƯƠNG TIÊN Ở TRỌ
SỔ HỒNG NHAN BA NÀNG



Miếu; Nguồn Somewhere Internet;

Nhắc lại chuyện trước ở đây
Có một ông lão gầy gầy họ Trương
Người ngợm trông rất bình thường
Công phu thể hiện trên giường chẳng cao
Ấy vậy chẳng hiểu thế nào
Đến khi khuất núi âm mao cực nhiều (1)
Hàng xóm nhân thể đặt điều
Xây cho cái miếu buổi chiều là xong
Đồn rằng miếu chứa vàng ròng
Dân tình cứ đến trải lòng mà xin
Lại tìm mấy đứa mẹ mìn
Lang thang đầu ngõ đưa tin chào mời
Miếu này thiêng nhất trần đời
Cầu tự chỉ cúng đôi lời, chửa ngay

Thày trò Sinh mấy hôm rày
Đi qua chỗ ấy lại hay hắt xì
Dùng dằng chẳng bước được đi
Rõ ràng trong miếu có gì thân quen
Bèn xin ở trọ sau đèn
Để xem con tạo đang đen xoay vần (2)
Những đoàn dâng lễ trong sân
Dò tìm cô gái mặt xuân má hồng
Hỏi rằng có thích anh không
Rùi biên vào sổ bìa hồng mới mua (3)

Ngẫm rằng câu chuyện như đùa
Bao nhiêu cô gái bị bùa bởi Sinh
Chết mê ánh mắt đưa tình
Dung mạo đẹp đẽ dáng hình phong lưu
Tặng Sinh khăn gấm phẳng phiu
Có cô tặng quạt luyến lưu hẹn thề
Xếp hạng một nét bút phê
So đo nhan sắc nan đề ghi danh
Hạng trung hầu hết chín thành
Thượng hạng nhan sắc yến oanh một vài

Một hôm vầu buổi sớm mai
Sương còn lóng lánh trên đài bông hoa
Chỗ đàn cúng tế xa xa
Dâng hương đảnh lễ gồm ba con người
Ba cô đều đẹp, trời ơi
Mỗi cô một vẻ, xin mời ngắm đi
Một cô áo lụa đen sì
Một cô áo đỏ, cô thì cánh sen
Khiêu gợi đến nỗi Sinh bèn
Khuỵu chân quỳ xuống súng kèn dương cao
Thoạt nhìn khi mới trông vào
Tưởng rằng Sinh muốn lễ chào Trương Tiên
Thế nên ba gái chẳng phiền
Nép sang đứng cạnh mái hiên bên nhà
Đồng thời thả dáng kiêu sa
Lụa là ôm chặt vòng ba căng tròn
Càng nhìn càng ngắm càng ngon
Đúng là phúc phận mình son, vào cầu

Người đi bỏ lại nỗi sầu
Người đẹp như vậy tìm đâu bây giờ
Nét bút hí họa mờ mờ
Hoa dung tuyệt sắc mơ mơ màng màng
Ngoại hạng tìm thấy ba nàng
Sổ kia ghi lại rõ ràng chốn đây

Lòng dâm lửa dục dâng đầy
Vẩn vơ nghĩ chuyện gió mây gợi tình
Nhớ lời hôm trước đinh ninh
Côn Lôn tìm giúp gái xinh vừa lòng
Cho mình chọc bướm vờn ong
Chắc là anh đã tìm xong việc này
Bước chân ra cửa đi ngay
Vừa đi vừa múa bàn tay, vừa cười

Tay giữ ống, mặt đười ươi (4)
Ông Cụ muốn sướng, mày lười à cưng (5)

Chú giải:

(1) Khuất núi: chết; Âm mao: lông gì chẳng hiểu? Quý vị hiểu cho, dân ta có thể thờ bất cứ thứ gì ở bất cứ đâu.

(2) Trích ý từ câu 'Đã đen thì cái đèn cũng lôn' của Thần Lô, hàng xóm của Thần Nông; Thần Nông là anh họ Bần Nông. Bần Nông khi đánh lô trượt thường mượn câu này để hát cho khuây khỏa.

(3) Sổ Hồng Nhan của Sinh, có 3 hạng tăng dần: Trung, Thượng, Ngoại; trong đó thượng hạng cực hiếm.

(4) Trích tích 'Đười ươi giữ ống', ý rằng mặt ngớ ngẩn làm việc vớ vẩn.
Đười Ươi đồn là thứ dữ ở trong rừng, ăn mọi loài vật ổng gặp. Có chuyện đồng chí X đi vào rừng đốn củi gặp Ông Đười Ươi thì lồng ống bương (luồng) vào cánh tay rùi đưa Đười Ươi cầm. Ông Đười Ươi giữ chặt ống, rùi ngửa cổ ngắm mặt trời, khi mặt giời lặn dưới núi thì bắt đầu chén thịt con mồi. Đồng chí X nhân lúc đó rút tay khỏi ống và chẩu.

(5) Ông Cụ: không phải là tên người, mà là lãnh tụ của Sinh nói riêng và của chúng ta nói chung. Nguyên bản chữ Hán là Dương Cụ, nhưng dịch sang tiếng Nôm là Ông Cụ dễ hiểu, mà nghĩa lại giữ nguyên.

(Hồi sau)
(Mục lục)
(Hồi trước)

----------o0o----------
Tộ-sư-bố thói Cốpbết Hồnnhiên
240x320 Java Phone, AHTT, CSL, ESL, Lai láng, Ngẫn, Trích rút, Nhục Bồ Đoàn 68
----------o0o----------

No comments:

Post a Comment