HỒI 12 (tiếp theo)
Hình minh họa: Thần Đề, Thần Lô; Nguồn Somewhere Internet;
Đêm khuya ngồi thức một mình
Thu dọn mấy thứ linh tinh gọn gàng
Mở cửa chân bước nhẹ nhàng
Ra sân rùi tiến gần hàng dậu thưa
Rõ ràng bản lĩnh chẳng vừa
Dậm chân một cái nhảy bừa là qua
Lần mò tới trước hiên nhà
Cửa buồng là chỗ nàng ta khép hờ
Sinh hơi có chút bất ngờ
Thì ra nàng vẫn thức chờ mình đây
Thở sâu lồng ngực căng đầy
Chỉnh chang tư thế ta đây bước vào
Hương Vân nằm tựa gối cao
Chân co chân duỗi thanh tao thoát trần
Một tấm chăn mỏng phủ thân
Ai hay nàng có cởi trần hay không
Rằng khuya lén nhập khuê phòng
Con người bạc bẽo còn mong muốn gì
Sinh ta lộ vẻ kinh nghi
Em ơi anh đã làm chi bạc tình
Ngón tay trỏ thẳng vào Sinh
Em đây biết hết sự tình mái hiên
Ba cô xinh đẹp như tiên
Anh trông thấy họ thì liền lạy ngay
Họ về nở mặt nở mày
Em thì chịu cảnh đắng cay thiệt thòi
Ngẫm câu chuyện đó mà coi
Chê em xấu xí lại đòi lưng thơm (6)
Cái đồ bắt cá bỏ nơm
Nói xong ánh mắt lườm lườm rất ghê
Sinh đà như tỉnh cơn mê
Đầu đuôi câu chuyện nàng chê mình tồi
Thái độ phân bậc phân ngôi
Làm nên nông nỗi phải ngồi phân bua
Nhẹ nhàng nói lẽ hơn thua
So đo sắc đẹp chẳng đùa được đâu
Rằng anh quân tử hảo cầu (7)
Với anh em đẹp hàng đầu chẳng sai
Thơm tho như nhụy hoa nhài
Đẹp như ánh nắng ban mai đầu ngày (8)
Với em một dạ đắm say
Xin em chứng giám lòng này của anh
Nói rồi quỳ sụp thật nhanh
Dập đầu mấy cái âm thanh bình bình
Cự vật từ nãy lặng thinh
Đến đây bỗng bất thình lình thẳng căng
Hương Vân khúc khích mà rằng
Thế này mới thực công bằng cho em
Còn chờ chi nữa cho thèm
Lên đây anh để em xem thế nào
Sinh ta tỏ vẻ anh hào
Cởi quần cởi áo chui vào trong chăn
Động đào một chỏm lông quăn
Hạ thể chào khách nó oằn cả lên
Hương Vân bật nhẹ tiếng rên
Chàng Sinh lựa thế nằm trên hãm thành
Dồn dập một lúc thật nhanh
Sống lưng uốn lượn như cành cây cong (*)
Cự vật lấy vẻ thong dong
Ngựa quen đường cũ nên lòng thảnh thơi
Một chầu cọ xát tơi bời
Hương Vân bỗng thấy chật nơi cửa mình
Cự vật phồng nở phát kinh
Thịt da khít rịt sóng tình trơn tru
Mồm Sinh thở gió phù phù
Khác hẳn cái vẻ ôn nhu lúc đầu
Tha hồ rút cạn chọc sâu
Tung hoành ngang dọc biết đâu là bờ
Xuân cung một thoáng ngẩn ngơ
Động đào ấm áp mệt phờ chỏm lông
Thật là tinh lực hơn rồng
Ân ân ái ái bõ công đàn bà
Lúc sau giờ tí canh ba
Hương Vân xuất tiết tình ra bên ngoài
Hai chân buông xoãi cả hai
Thở ra mấy tiếng rất dài lấy hơi
Sinh trông cũng thật đã đời
Xuất tình vào tận cái nơi trong cùng
Cự vật co giật đùng đùng
Phun tung phun tóe một vùng thỏa thuê
Hai người mệt mỏi đê mê
Hành dâm sao nó lại phê thế này
Chàng Sinh duỗi thẳng chân tay
Ở đâu bỗng thoảng hương bay là là
Phập phồng cánh mũi hít hà
Mùi thơm quyến rủ như là xông hương
Mùi này đậm đặc trên giường
Hay mùi da thịt nàng Hương thoát trần
Thấy Sinh vẻ mặt tần ngần
Tay ôm đầu dúi sát gần nhũ hoa
Rõ ràng trong ngọc trắng ngà
Hương từ bầu nhũ tỏa ra thơm lừng
Mũi kia như chẳng muốn dừng
Hít lui hít tới tận từng chân lông
Vân hỏi sót chỗ nào không
Mùi hương vẫn cứ nồng nồng thơm tho
Sinh ta lấy mũi mà đo (9)
Rúc xuống hạ thể để dò nguồn cơn
Động đào khóe mép nhờn nhờn
Mùi hương ở đó đậm hơn cả người
Bèn thè cái lưỡi mà bươi
Lách sang liếm lại, Vân cười rung rinh
Thò tay xuống dưới cửa mình
Càng đẩy càng để cho Sinh tiến vào
Lưỡi kia thấu tỏ động đào
Ngoáy lên ngoáy xuống lại trào nước ra
Người kia đờ đẫn mặt hoa
Hai tay cuống quít mà xoa vò đầu
Lưỡi kia ngoáy một lúc lâu
Miệng xinh thốt tiếng kêu cầu mới thôi
Lại lên hôn hít một hồi
Đôi môi lại gắn đôi môi đậm đà
Rùi nàng nói giọng thiết tha
Anh ơi anh đã chiếm hoa đoạt người
Yêu em đến thế mà thôi
Em nay nguyện hiến cả đời cho anh
Trời cao chứng giám lòng thành
Mối tình son sắt xin anh cùng thề
Mắt trao ánh mắt si mê
Hai bên sụp lạy thần Đề thần Lô (10)
Kệ cho thân thể lõa lồ
Kệ cho vài thứ nhấp nhô gợi tình
Đúng là duyên nợ ba sinh
Đúng là trời buộc chúng mình với nhau
Dao đâm vào thịt thì đau
Thịt đâm vào thịt nhớ nhau trọn đời (11)
Quý độc giả đáng yêu ơi
Hãy luôn ghi nhớ những lời mộng mơ
Chú giải:
(6) Mượn câu 'Tiền ít đòi hít l... thơm' của Bần Nông. Bần Nông hay nói câu này khi bán hàng.
(7) [Quan quan thư cưu
Tại hà chi châu
Yểu điệu thục nữ
Quân tử hảo cầu]
Mượn câu thơ cổ trong Kinh Thi, được biên tập bởi Khổng Tử, một trí thức gộc thời xưa.
Ý rằng: Hương Vân là gái đoan trang, chàng Sinh mong muốn cùng nàng sánh đôi.
(8) [Răng không, cô gái trên sông
Ngày mai cô sẽ từ trong ra ngoài
Thơm như hương nhụy hoa lài
Trong như nước suối ban mai giữa rừng]
Mượn ý thơ của Hữu Tố, thời trước khi theo Ông Cụ, trong tác phẩm 'Cô gái sông Hương', nói về đời kỹ nữ trên sông Hương xứ Huế. Giờ ở xứ ấy vẫn có chuyện như thế.
(*) Cảm phiền quý vị không kiểm duyệt từ 'lưng' trong câu này. Đa tạ.
(9) Mượn câu của Tiên Sinh. Chả là cơ quan có lệ cấm phụ nữ mặc jupe quá ngắn. Thế nào là ngắn? Câu hỏi này Tiên Sinh trả lời ngắn gọn: 'Lấy mũi mà đo'. Nay mượn dùng vào bài rất hợp.
(10) Thần Đề, Thần Lô: Tên hai vị thần trên trời, hàng xóm của Thần Nông, rất thiêng. Bần Nông rất sùng hai vị này, ngày ngày cúng dường, đêm đêm nguyện cầu.
(11) Câu nói của Bần Nông khi đã chán nhau đến tận cổ. Tui mượn dùng tạm.
(Hồi sau)
(Mục lục)
(Hồi trước)
----------o0o----------
Tộ-sư-bố thói Cốpbết Hồnnhiên
240x320 Java Phone, AHTT, CSL, ESL, Lai láng, Ngẫn, Trích rút, Nhục Bồ Đoàn 68
----------o0o----------
No comments:
Post a Comment