HỒNG NHAN THÊM CHÂU, NGỌC
TỶ MUỘI HƯỞNG TAM PHÂN

Hình minh họa: Đầu hàng ngay đi; Nguồn Somewhere Internet;
Mời quay lại với chàng Sinh
Đương ngập trong bể ái tình Hương Vân
Đêm đêm cày cấy chuyên cần
Mỗi lần hành sự mỗi lần tỏa hương
Ôm nhau rủ rỉ trên giường
Sự tình ở miếu, nàng Hương kể rằng
Người mang vẻ mặt khuôn trăng
Chúng em đây phải gọi bằng vai cô
Hoa Thần hưởng phước cam lồ (1)
Góa chồng nhưng chẳng cặp bồ với ai
Còn người mái tóc buông dài
Thụy Châu đẹp tựa sao mai trên trời
Tuổi còn chưa đến đôi mươi
Mảnh mai mình hạc nụ cười như tiên
Cô em đôi mắt đen huyền
Thụy Ngọc tính nết dịu hiền đáng yêu
Em đây thật chẳng đặt điều
Cả ba người ấy rất nhiều anh mê
Em cùng Châu, Ngọc đã thề
Cùng nhau chung hưởng mọi bề sướng vui
Tay Sinh xoa giữa hai đùi
Hương Vân giật nhẹ hơi lùi cái mông
Mỉm cười hai má ửng hồng
Cái tay hư quá, thật không ra gì
Quàng tay qua cổ mà ghì
Miệng xinh tiếp tục thầm thì vào tai
Đã lập gia thất cả hai
Nhưng chồng đi học tú tài ở xa (2)
Bọn em tụ tập bộ ba
Thường thường ăn ngủ ở nhà một em
Chờ mấy hôm nữa mà xem
Em sang bên ấy chẳng thèm nhớ anh
Cái này em sẽ để dành
Thò tay xuống dưới thật nhanh cầm bụng
Sinh cười đôi mắt có đuôi
Chuyện em, anh kết nhất hồi hưởng chung
Cự vật tinh lực vô cùng
Sức vóc của nó đủ dùng cả ba
Hương Vân má đỏ như là
Rõ ràng tán thưởng ba hoa một chàng
Cự vật biết thế gầm vang
Hét lên mấy tiếng đầu hàng ngay đi
Rùi nhằm giữa háng mà phi
Ái tình quấn quít ôm ghì lấy nhau
Vườn nhà Thụy Ngọc hôm sau
Ba nàng thiếu nữ chụm đầu hàn huyên
Ba cô đều đẹp như tiên
Xung quanh cảnh vật tự nhiên hài hòa
Vân đem duyên mới kể ra
Nhắc thêm ước hẹn chia ba hưởng đều
Hai em e thẹn yêu kiều
Chị ơi chị nói những điều ruột gan
Trong lòng ngứa ngáy râm ran
Bao giờ mới được gặp chàng chị ơi
Nàng Vân nói giọng trải đời
Yên tâm, chỉ viết thư mời là xong
Nói rùi lấy chén nước trong
Mực thơm một thỏi thong dong mà mài
Thơ tình phóng tác một bài
Ở dưới thì vẽ thêm hai cái lưng
Vẽ xong lại nhẹ môi hôn
Bao nhiêu tình ý nó dồn vầu đây
Mặt trời dần ngả về tây
Một đôi hú hí gốc cây sau vườn
Váy kia vén tận lên sườn
Tay kia bấu chặt bên lườn eo thon
Hai mông đánh nhịp sòn sòn
Cà thâm lúc lắc hai hòn đẩy đưa
Thư Đồng là đứa làm bừa
A hoàn cong đít vào hùa nhịp xuân
Xong rùi một đứa mặc quần
Một đứa thả váy, tần ngần trao thư
Chờ Đồng đưa chủ, đáp từ
Lúc về mặt vẫn đỏ rừ như hoa
Hai em nhảy nhót khắp nhà
Nhìn Vân mà nói chị là cô tiên
(còn tiếp)
Chú giải:
(1) Cam lồ aka nước thánh cải lão hoàn đồng, hay gì? Truyền rằng ông Bồ Tát xinh đẹp có bảo vật tịnh bình đựng nước 'cam lồ' cắm cành dương liễu xanh tươi; rút ra vẩy vào cây chết, sống lại; vẩy vào người ốm, khỏe lại; vẩy vào bà già, khóc oe oe. Rất thú vị.
Ý đây là Hoa Thần có tuổi nhưng trẻ hơn cả thiếu nữ, góa chồng nên càng nhiều người mê. Tại sao góa, rồi độc giả sẽ biết.
Mụ Lý Toét ngồi Quán Bựa đọc đến đoạn nài thì xoa háng thật lực rùi bình như sao: 'Nước Kam Lồ là nước Cô Làm. Còn thứ gì bổ hơn nước do Cô Làm ra. Tiếng Lừa hóc phết.'
(2) Tú tài aka phổ thông cơ sở. Một cấp bậc giáo dục thời Sinh. Đỗ tú tài là có thể thành ông đồ, ông giáo; chưa đỗ cũng có thể.
(Hồi sau)
(Mục lục)
(Hồi trước)
----------o0o----------
Tộ-sư-bố thói Cốpbết Hồnnhiên
240x320 Java Phone, AHTT, CSL, ESL, Lai láng, Ngẫn, Trích rút, Nhục Bồ Đoàn 68
----------o0o----------
No comments:
Post a Comment