Hồi 15 (tiếp)
Hình minh họa: Nằm xuống ghế dạng chân; Nguồn Somewhere Internet;
Trăng non chênh chếch mái hiên
Sau khi vợ ngủ Sinh liền lẻn đi
Đào hoa đóng tại cung Di (3)
Đang son thì muốn kiểu gì cũng chơi
Đưa chân chả mấy tới nơi
Cổng hoa vẫn mở đón mời tân lang
Chàng Sinh tỏ vẻ đường hoàng
Khuỵu chân thi lễ hai nàng Ngọc, Châu
Vân rằng thương nhớ đã lâu
Hôm nay mới có buổi đầu sơ giao
Môi căng thơm nức rượu đào
Yêu nhau xin hãy gắn vào với nhau
Thế là hôn hít một chầu
Lưỡi Sinh gắn với lưỡi Châu mặn mà
Thụy Ngọc cũng dẩu miệng ra
Len vào tạo thế chụm ba hồng hồng
Hai tay xoa nắn hai mông
Êm êm ái ái thật không gì bằng
Cự vật ngỏng dậy thẳng căng
Ông ơi ông hãy nhớ rằng có tôi
Lưỡi kia quấn quít một hồi
Xong xuôi bộ tứ mới ngồi phân chia
Vân rằng giờ cũng đã khuya
Cửa buồng thì ở chỗ kia chỗ này
Em Châu dâng hiến đầu tay
Em Ngọc sẽ đợi, đêm nay còn dài
Mong chàng hãy trổ thực tài
Liệu mà đền đáp cả hai mối tình
Thò tay xoa háng của Sinh
Ngày mai nó có nhớ mình không đây
Thụy Châu vén mái tóc mây
Đứng lên, má đỏ hây hây thẹn thùng
Chưa quen với kiểu dùng chung
Nắm tay Sinh kéo chàng cùng bước đi
Vào buồng chẳng biết nói gì
Hai người lặng lẽ ôm ghì lấy nhau
Tụt quần cởi áo thật mau
Toàn thân lộ rõ một màu trắng trong
Chàng Sinh như lúa trổ đòng
Cong người chọc hút một dòng mật ngon
Cự vật đầu đỏ như son
Nghênh nghênh tìm cái lỗ tròn nhị hoa
Chỗ ngon nhất của đàn bà
Đi qua chỗ ấy là ra thiên đường
Cự vật quen thói đảm đương
Đâm lên chọc xuống lệ thường hành dâm
Cứng đanh như khúc tre ngâm (4)
Phình to đứng chật cửa hầm, nóng ran
Nước xuân đầy ắp dâng tràn
Sóng tình run rẩy nó lan khắp người
Thụy Châu thốt khẽ chàng ơi
Chàng là bảo vật nhất đời của em
Cự vật liếm mép thòm thèm
Hì hục ra sức nong thêm động đào
Sóng tình tiếp tục dâng cao
Tiếng rên hòa với nhịp vào nhịp ra
Cự vật ngấu nghiến nhị hoa
Tứ chi bủn rủn, thở ra rần rần
Thụy Châu mềm nhũn toàn thân
Hạ thể giật giật mấy lần mới thôi
Sinh ta nét mặt bồi hồi
Đưa tay rờ rẫm cặp môi của nàng
Thấy Châu vẫn thở khẽ khàng
Chuyển tay xuống dưới nhẹ nhàng vuốt ve
Cự vật thì vẫn ngo nghoe
Sừng sững mà đứng như khoe mình tài
Rướn người hôn nhẹ vào tai
Chào em yêu nhé, dì hai đương chờ
Châu vươn bầu nhũ non tơ
Mỉm cười ánh mắt mờ mờ chào Sinh
Ngoài cửa có đứa rập rình
A hoàn bé nhỏ vừa xinh vừa giòn
Tuổi trạc mười sáu trăng tròn
Xuân cung chúm chím vẫn còn nguyên xi
Đốt đèn dẫn lối Sinh đi
Ý đồ hưởng sái xuân thì nàng Châu (5)
Rằng ai muốn bước qua cầu
Xin mời để lại miếng trầu làm quen
Một tay che chắn ngọn đèn
Một tay rờ rẫm mà len cạp quần
Rùi nằm xuống ghế dạng chân
Cự vật thấy thế tần ngần chui ra
Nghiêng đầu cố lách nhị hoa
Không sao vào được kêu la rầm trời
A hoàn chưa tỏ mùi đời
Cô em thì sướng, em thời thì không
Sinh chợt nhớ đến Thư Đồng
Cười cười an ủi xoa mông a hoàn
Rằng em gái thực là ngoan
Gia nhân ta sẽ chu toàn cho em
Bây giờ hãy nén cơn thèm
Đưa ta đến chỗ cô em đương chờ
A hoàn vẻ mặt thẫn thờ
Cơ hội không đến đành chờ dịp sau
Cầm đèn dẫn lối mau mau
Buồng kia thắp nến nhiều màu sáng trưng
(còn tiếp)
Chú giải:
(3) Đào Hoa aka tên sao chủ ái tình; cung Di aka Thiên Di chỉ việc xuất hành; Hai khái niệm trong môn Tử Vi. Mời đọc Hiến Pháp nước CHDCND Trung Hoa để biết thêm.
(4) Tre ngâm: tre là loài cây bờ bụi làng quê. Nhân dân thường chặt lấy thân, ngâm xuống ao để cất trữ, rùi dùng vào các công việc xây dựng, làm dàn hoa, chống cây cảnh. Tre ngâm thường rất cứng.
(5) Hưởng sái: thổ ngữ nôm aka ăn thừa, ăn nốt. Nguyên xi: thổ ngữ nôm aka chưa dùng lần nào.
(Hồi sau)
(Mục lục)
(Hồi trước)
----------o0o----------
Tộ-sư-bố thói Cốpbết Hồnnhiên
240x320 Java Phone, AHTT, CSL, ESL, Lai láng, Ngẫn, Trích rút, Nhục Bồ Đoàn 68
----------o0o----------
No comments:
Post a Comment