QUÝ HƯƠNG LẠC LẦU XANH
TAM LANG THÀNH ĐỒNG CHÍ
Lưỡng tính sóng hạt - Nguồn somewhere internet
Đào tỵ bằng lối cổng sau (1)
Ba người cất bước cùng nhau miệt mài
Trên đường chẳng dám nhìn ai
Thương người con gái mang thai mấy tuần
Đàng trước Quyền Thực đầy gân
Đàng sau Như Ý lê chân xách đồ
Nắng soi da mặt nó khô
Mồ hôi nhớp nháp phát rồ người lên
Tai nghe một tiếng vang rền
Hai chân khuỵu xuống ngồi bên vệ đường
Mắt nhìn hốt hoảng lạ thường
Áo quần lấm bẩn như phường ăn xin
Oằn người tư thế khó tin
Quyền Thực trố mắt mà nhìn lom dom
Đũng quần máu chảy đỏ lòm
Bụng dưới quặn thắt đến khom cả người
Trời ơi huyết nhục của tôi
Hình chưa thành khối đã rời nhau ư
Ngồi xổm lại khóc hừ hừ
Chân tay chán nản nó thừ cả ra
Đành tìm một chỗ thuê nhà
Một cái giường nhỏ cả ba người nằm
Đêm khuya ánh mắt chằm chằm
Bàn tay vuốt vuốt lên cằm sờ râu
Điều gì đang nghĩ trong đầu
Sáng mai chẳng nói một câu ra hồn
Thất thần chân lại bước dồn
Mồm lại lẩm bẩm cái lưng gì đây
Trông trời trông đất trông mây (2)
Con chung đã mất ta đây hết tình
Kẻ kia ngủ với vợ mình
Ta đây cũng đã xuất chinh tầm thù
Báo giả bằng chính ông cu
Bây giờ vương vấn thì ngu hơn lừa
Che trời bằng tấm vải thưa (3)
Bình Khang xóm ấy Quyền đưa chân vào (4)
Tìm người kín đáo mà rao
Gặp nhau ở chốn lầu cao bán hàng
Rằng đây lá ngọc cành vàng
Cuộc đời lắm chuyện dở dang thôi đành
Trăm hai mươi lượng là thành
Giá hời như thế thì nhanh trao tiền
Tú bà họ Cố tên Tiên
Nghe qua đã thấy hữu duyên với nghề
Tay chuyên huấn luyện gái quê
Mua ngay rồi đến đón về cả đôi
Câu chuyện mua bán xong rồi
Một mình mới thấy bồi hồi trong tâm
Bạc này thật chẳng muốn cầm
Bởi đâu sinh chuyện gian dâm má hồng
Phật dạy sắc chính là không (5)
Tạo nhân kiếp trước quả trông kiếp này
Vợ người ta bán liền tay
Oán kia nó tích đã dày bao nhiêu
Giờ nên sám hối thật nhiều
Trời cao chứng giám những điều ăn năn
Nghĩ rồi chẳng ngại khó khăn
Vân du thí phát miếng ăn người nghèo
Một hôm dừng tại chân đèo
Nhìn lên bỗng thấy cheo leo thạch đàn
Thật là cảm giác bình an
Nơi đây gió núi mây ngàn vi vu
Rõ ràng có bậc chân tu
Cậy nhờ hóa giải mối thù lòng ta
Bên trong một lão đầu đà
Nhìn Quyền hắng giọng ta là Cô Phong (6)
(Còn tiếp)
Chú giải:
(1) Đào tỵ, nghĩa bỏ nhà, hay gì?
(2) Trích ca dao
Trông trời trông đất trông mây
Trông mưa trông nắng trông ngày trông đêm
Dân xứ Nôm có thói trông mọi thứ, nhưng chẳng để làm gì, hoặc làm y như cũ, quý vị ngẫm xem đúng không. Nay mượn đưa vào bài, hợp cảnh, hợp người, đúng chất.
(3) Mượn thành ngữ 'Vải thưa che mắt thánh', ý rằng làm việc xấu một cách lộ liễu, nhưng vẫn tưởng là kín đáo.
(4) Bình Khang, xóm lầu xanh, nơi kỹ nữ ở và tiếp khách, hay gì? Đồn rằng Bắc triều Tràng An lập xóm Bình Khang chứa niềm vui cho nam giới tìm vào, sau thấy hay quá, xứ Nôm cũng lập xóm, giờ chỉ còn địa danh, còn hồn xóm thì tản mác khắp xứ, chỗ nào cũng có.
Trích Kiều truyện, DuNguyen:
Bình Khang nấn ná bấy lâu,
Yêu hoa yêu được một màu điểm trang.
(5) Sắc, không, hai khái niệm trong kinh điển nhà Phật. Quý vị thử đọc xem có hiểu không ạh
“Sắc chẳng khác không, không chẳng khác sắc; sắc tức là không, không tức là sắc; thọ, tưởng, hành, thức cũng như thế”.
Diễn Nôm vẫn khó hiểu, quý vị có thể đọc thêm thuyết sóng hạt lưỡng tính vật chất, là một ví dụ sắc không điển hình, kính mời.
(6) Đầu mối chuyện này là đầu đà Chính Nhất, hiệu Cô Phong, đã gặp chương đầu; chuyện đang đến hồi kết, nhiều điều hay, mời tiếp tục đón nghe.
(Hồi sau)
(Mục lục)
(Hồi trước)
----------o0o----------
Tộ-sư-bố thói Cốpbết Hồnnhiên
240x320 Java Phone, AHTT, CSL, ESL, Lai láng, Ngẫn, Trích rút, Nhục Bồ Đoàn 68
----------o0o----------
No comments:
Post a Comment